Những ngày sau đó, Hạ Trí Khanh liền cho người theo dõi ba Hạ.
Mọi nhất cử nhất động của ông đều được Hạ Trí Khanh nắm trong lòng bàn tay.
Anh đang ngồi xem đoạn video mà người của anh đã quay được:
Trợ lý Giang đứng đối diện nói: "Tổng Giám Đốc, hôm qua ba ngài lúc 7h00 đã đi đến một địa chỉ, tôi cũng đã ghi chép vào đây."
Trợ lý Giang đưa một tập văn kiện cho anh, trong đó có cả những bức ảnh chụp ông ta rất rõ nét.
"Lúc 9h00 ông ta đi ra với một túi đồ rất to, tôi nghi trong đó là đồ cấm vì nhìn ông ta rất đáng nghi."
Hạ Trí Khanh gật đầu hỏi: "Tiếp đó thì sao?"
Trợ lý Giang nói tiếp:
"Tiếp đó ông ta đã đi đến một cái cảng và lên một chiếc canô rời đi. Khoảng 13h00 thì ông ta mới trở về."
Hạ Trí Khanh nhíu mày, hỏi: "Cảng biển đó từ bao giờ mà có cano?"
Trợ lý Giang nói: "Cảng biển đó không hề có cano, vậy thì chắc chắn đó là của ông ta."
Hạ Trí Khanh nhíu mày, suy đoán: "Hảo nào lại có một dấu chấm hỏi to vì sao ông ta làm chuyện phi pháp mà không ai biết."
Trợ lý Giang gật đầu: "Tôi cũng được người dân ở đó cho biết, thường xuyên gặp ông ấy vào cuối tuần. Ông ấy mặc cả người thân màu đen đội mũ che kín mặt rồi cũng lên cano rời đi."
Bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa, Hạ Trí Khanh nhíu mày muốn mở miệng đuổi người nhưng mẹ Hạ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-duy-nhat-cua-ha-tien-sinh/2874564/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.