Mấy ngày liên tiếp sau đó, cô cũng chưa từng gặp lại anh nữa.
Hôm nay cô phải để tiệm trà sữa để tính sổ sách và phát lương cho mọi người.
Chính vì thế mà hôm nay việc đưa Thóc Thóc đi học cũng phải nhờ đến Băng Nhi và Cẩn Ninh đi làm sẽ đưa Thóc Thóc đi hộ.
Hôm nay cô cũng không hứng thú để ăn nên phải đã đi thẳng đến tiệm trà sữa.
Lúc đi vào bên trong, Alex đi tới nói với cô:
"Chị Quỳ Quỳ, có một người cứ ngồi ở đằng kia đợi chị từ hôm qua đến giờ đó."
Cô nhìn qua bên đó, đúng lúc người đó cũng ngẩng đầu lên. Thấy cô đôi mắt của anh sáng lên. Lập tức đi tới trước mặt cô.
"Quỳ Quỳ."
Cô kéo anh đi lại một cái bàn bị che khuất tầm nhìn. Cô nhìn anh từ trên xuống dưới, râu ria chưa cạo, đầu tóc cũng bù xù.
Quầng thâm mắt cũng lộ rõ ra. Dáng vẻ của anh bây giờ khác hẳn so với lần gặp ở khách sạn. Bây giờ nhìn anh trông rất thảm.
Cô mở miệng hỏi:
"Sao anh lại tới đây? Còn cả người chết như vừa sống dậy vậy?"
Hạ Trí Khanh trên mắt đều viết lên chữ bị oan ức, cúi đầu nhìn cô nói:
"Anh muốn nói chuyện với em.."
Cô nhìn anh thở dài nói:
"Hạ Trí Khanh, anh bị khùng sao? Hay không muốn sống nữa đã lâu như vậy rồi anh còn đến tìm tôi làm gì?"
Hạ Trí Khanh vẫn một mực cúi đầu nói:
"Anh muốn..anh muốn tới tìm em."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-duy-nhat-cua-ha-tien-sinh/2874536/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.