Tống Hoài Thừa buồn bực trở về nhà, trong chốc lát tâm tình không thể trở lại bình thường. Anh vẫn tiếp tục cho người theo dõi Cố Niệm, anh nhất định phải khiến Cố Niệm giữ lại đứa bé, không cần biết phải dùng đến biện pháp gì.
Mất cơ hội được trông thấy Phán Phán ra đời, vậy hãy để đứa bé này bù lại cho anh. Biết đâu Cố Niệm sẽ mềm lòng vì đứa bé.
Anh vào trong phòng tranh, mọi đồ vật của Cố Niệm trước đây đều được giữ lại, anh mở từng bức tranh phác họa của cô ra, hồi tưởng lại những việc đã qua. Anh bỗng cảm thấy may mắn vì lúc trước không mang đồ ở đây đi, nếu không thực sự anh chẳng còn lại gì nữa.
Chỉ tiếc rằng tập tranh cô vẽ tặng anh đã bị hủy mất rồi, anh hiểu rằng sinh nhật sau này của mình, cô sẽ không vẽ thêm cho anh bất kì bức nào nữa.
Anh đã mang lại cho cô một vết thương quá sâu.
Dù cho miệng vết thương có khép lại, cũng không thể nào trở lại như lúc ban đầu.
Cố Niệm đang lo lắng về sự xuất hiện đột ngột của đứa bé này, một tờ báo trong nước đột nhiên đăng tải một bài bôi xấu cô bày đặt văn vẻ. Bài báo vạch trần sự kiện bốn năm trước khi tay Cố Niệm bị tổn thương nghiêm trọng, hơn nữa những bức tranh của cô trong vòng vài năm gần đây đều đơn giản không có chuẩn mực nhất định. Vì vậy bài báo đưa ra kết luận chắc chắn bức <Thính> được vẽ thay chứ không phải là tác phẩm của chính cô.
Tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-da-man/1844402/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.