Cố Niệm lên xe buýt từ sân bay vào thành phố Paris, 21 tiếng trên máy bay, cả người cô đều cảm thấy mệt mỏi rã rời. Khung cảnh lạ lẫm làm cô có cảm giác mơ hồ.
Chiếc xe nhanh chóng dừng ở khách sạn.
Lương Cảnh Thâm đã dặn sẽ có người đón cô ở khách sạn.
Cố Niệm hỏi thử một người pha chế ở trước đại sảnh, tiếng Anh của cô đã bị bỏ xó nhiều năm như vậy, lần này buộc phải nói, cũng khá lưu loát: “Xin chào, tôi muốn hỏi ngài Nguyễn Viễn Tích có đây không?”
Cô đưa tờ giấy hẹn ra cho người trước mặt xem, sau đó anh ta liền đưa cho cô một tờ giấy: “Ông Nguyễn nhờ tôi chuyển giúp mẩu giấy này tới quý khách, bên trên có số điện thoại của ông ấy, còn đây là điện thoại mà ông ấy chuẩn bị cho quý khách.”
Cố Niệm gật đầu, vậy là ổn rồi.
Căn phòng ở khách sạn năm sao được thiết kế theo phong cách Châu Âu, sáng sủa mà rộng rãi. Cố Lự đặt va li xuống đất, tranh thủ thời gian gọi điện về nước: “Hủ Hủ à, mình đến nơi rồi.” Giờ ở Paris lệch bảy tiếng so với trong nước.
“Mình với lão Lương cũng vừa mới nhắc đến cậu. Cậu có gặp được ngài Nguyễn kia không?”
“Không gặp được. Nhưng hình như anh ta có vẻ khá thân thiết, để lại số di động cho mình xong còn chuẩn bị cho mình một chiếc điện thoại.”
“Thế là ổn rồi, anh ta là bạn cũ của lão Lương, có chút hứng thú với hội họa, cậu cứ yên tâm đi.”
Cố Niệm lên tiếng hỏi: “Phán Phán thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-da-man/1844396/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.