Editor: Dạ Tịch
Beta: Lãnh Vũ Bối
Đi một vòng, hóa ra là anh không buông tay được.
Lúc trước khi trả thù, anh cũng chẳng vui sướng gì, trái lại bản thân càng thêm mất phương hướng.
Mới sáng sớm Tống Hoài Thừa đã thất thần, tất cả mọi người đều nhìn ra, đều vô cùng kinh ngạc. Ông chủ cuồng công việc này cũng có lúc không tập trung.
Sau đó, Lê Hạ ở lại, “Làm sao vậy? Tối hôm qua ngủ không ngon à?”
Tống Hoài Thừa nhắm mắt lại, vẻ mặt hoảng hốt. Tối hôm qua anh lại mơ đến lúc học đại học. Chuyện đã bao lâu rồi? Khi anh gặp Cố Niệm lần đầu tiên, rõ ràng ngay trước mắt. Trong mơ mọi chuyện giống như vừa xảy ra ngày hôm qua.
Căng tin ồn ào, Cố Niệm bưng một bát canh củ cải sườn heo, nhanh chóng bước đi, miệng không ngừng la hét, “Xin nhường đường… xin nhường đường …”
Anh và bạn học vừa vào cửa, giương mắt nhìn liền thấy cô hùng hùng hổ hổ bước nhanh tới, tóc thắt bím đuôi ngựa vung vung, làm chói mắt anh, buộc anh phải liếc nhìn nhiều lần, chỉ là một cái nhìn, tất cả canh trong bát Cố Niệm đều đổ lên quần lên giày của anh.
Mọi người xung quanh đều nhìn cô, gương mặt đầu sỏ gây nên chuyện đầy tiếc hận, “Canh sườn của tôi.”
Tống Hoài Thừa quan sát người trước mặt, cô mặc chiếc áo T-shirt trắng rộng thùng thình, trên ngực có dòng chữ in nhỏ, “Đan Thanh Họa xã” (1). Chả biết trong trường có nhóm này từ khi nào, mà dám đặt hai chữ Đan Thanh, thật không biết khiêm tốn.
(1) Đan thanh là dòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-da-man/1844375/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.