Editor: Dạ Tịch 
Beta: Lãnh Vũ Bối 
Cố Niệm nhìn Lục Diệp Thanh, “Vậy chúng ta đến nhà chú Lục ở trước.” Cô và Lục Diệp Thanh nhìn nhau, “Cho đến khi  nào em tìm được chỗ ở sẽ dọn đi.” 
Lục Diệp Thanh cười yếu ớt, “Được. Anh trở về dọn dẹp phòng ở trước.” 
“Cảm ơn.” Cố Niệm cảm kích nói. 
Lục Diệp Thanh muốn nói, không cần khách khí với anh như vậy, nhưng cuối cùng không nói ra, “Dọn nhà xong anh sẽ đến đón em.” 
Tần Phượng nhìn hai người khóe miệng cong lên, “Cứ như vậy đi, dì đi làm thức ăn, Diệp Thanh ở lại ăn cơm tối đi.” 
Ai cũng nhìn ra, Tần Phượng rất coi trọng Diệp Thanh. 
Buổi tối, Cố Niệm thu dọn hành lý, đồ của cô vốn cũng không nhiều, nên thu dọn rất nhanh. 
Va-li hành lý đầy ắp. Phán Phán cũng giúp một tay, “Mẹ, còn sách của mẹ nữa.” 
Cố Niệm nhận lấy cuốn sách nặng trịch. 
“Mẹ, sách này nhìn thật là đẹp.” Cố Phán nghiêm túc nói. 
Cố Niệm gật đầu, “Con mới bao nhiêu tuổi hả ? Xem có hiểu được không?” Cất Thư Cát vào va-li. Thật ra ngay cả Phương Hủ Hủ cũng không biết, sách này là quà sinh nhật khi cô học năm nhất, Tống Hoài Thừa đã tặng cho cô. 
“Phán Phán rất muốn đến nhà chú Lục ở sao” Cố Niệm hỏi. 
Cố Phán suy nghĩ một chút, “Dạ, nhà chú Lục rất đẹp.” 
Thật ra nhà của Lục Diệp Thanh cũng không to lắm, hai phòng ngủ một phòng khách, cũng khá tốt. So với chỗ các cô đang ở thì tốt hơn nhiều. 
Chỗ ở hiện tại của các cô căn bản không phải là nhà, phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-da-man/1844367/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.