Edit:Mân Thiên
Beta: Lãnh Vũ Bối
Một năm trôi qua thật nhanh, trong chớp mắt mà tháng 12 đã sắp hết. Gần đây Cố Niệm lúc nào cũng có mặt tại phòng tranh. Có hôm cô với Phương Hủ Hủ thức trắng đêm ở phòng tranh từ sáng tới tối.
Hôm sau là ngày cuối cùng của năm, cả thành phố đều tất bật chuẩn bị đón năm mới.
Hai người nhìn tác phẩm lớn đã hoàn thành, cuối cùng thở dài một hơi.
“Trước tiên phải chợp mắt một lúc đã.” Phương Hủ Hủ nói xong liền ngả người xuống ghế sô pha, mệt mỏi thiếp đi như cún con.
Cố Niệm thu dọn bức tranhsang một bên, trong chốc lát cũng đi vào giấc ngủ.
Vừa tỉnh dậy thì đồng hồ đã điểm 10 giờ đêm.
Hai người đều đói bụng nên người trước kẻ sau khoác áo lông đi ra ngoài mua đồ ăn.
Bóng đêm đã buông xuống, chợ D giờ phút này bị những cây đèn đường sắc màu bao phủ, trên đường khắp nơi đều là người qua lại. Phương Hủ Hủ và Cố Niệm khoác tay nhau, mỗi người cầm trong tay một que mực chiên cỡ lớn.
Rõ ràng là nhiệt độ âm dưới 8 độ C, thế nhưng dường như họ không hề thấy lạnh chút nào.
Hai người ăn xong que mực chiên liền đi vào một cửa hàng bách hoá, gió lạnh ngay lập tức phả vào mặt.
Phương Hủ Hủ kéo Cố Niệm đến quầy hàng, rút 2000 đồng mua một chiếc vòng phù hộ. Lúc quẹt thẻ, cô tự cắn môi dưới rồi khẽ kêu: “ Xót quá!”
Cố Niệm vui vẻ nở nụ cười.
Cố Niệm dùng tiền lương của mình mua một chiếc đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-da-man/125775/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.