3.
"Cô suy nghĩ nhiều quá, tôi chỉ tò mò, tại sao cô có thể buông tay Cố Đình, tôi vẫn luôn cho rằng quan hệ của hai người không tệ." Tôi do dự một lát, sau đó thận trọng hỏi.
Một chút nghi ngờ nổi lên trên khuôn mặt của Trần Gia Hân, và cô ta nhìn tôi đầy nghi ngờ.
“Cô đến đây để kiểm tra tôi à?” Cô ta thận trọng hỏi.
Rõ ràng như vậy sao?
“Cái này không cần,” nụ cười của Trần Gia Hân vẫn còn ở khóe miệng, nhưng ánh mắt lại không chút cảm xúc, “Dù sao tôi cũng thừa sức tiến thêm một bước, yên tâm đi, nếu như cô không thích, tôi cũng không rảnh để chơi với các người.”
Trần Gia Hân có biết cô ta đang nói về cái gì không?
“Hơn nữa, không hiểu sao lại cứ phải đâm đầu vào một thế giới không thuộc về mình, tiền so với tình cảm chẳng an toàn hơn sao?” Trần Gia Hân lại nhấp một ngụm rượu, trong đôi mắt của cô ta hiện lên một tia buồn bã.
“Cô nói cái gì?” Tôi không dám tin.
Chắc cô ấy say rồi, cô ấy nhìn tôi không chớp mắt, cái ánh mắt hơi say ấy khiến tôi bắt đầu đờ đẫn.
“Ngụy Giai Giai, để tôi nói cô nghe", cô ta nhích lại gần tôi một chút, mùi rượu phả vào mặt tôi, cảm giác khó chịu, “Hết tiền tôi sẽ về, muốn lúc nào về cũng được!"
Cái quái gì vậy....?
Lắng nghe những gì cô ta nói thật sự lãng phí năm phút của tôi.
Chắc có điều gì đó không ổn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-cua-hon-phu-lai-thich-toi/2773487/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.