22.
Lúc này, cửa đại sảnh lại mở ra, một nam một nữ trung niên đi vào. Người phụ nữ tóc trên trán cùng thái dương có xen lẫn một chút tóc bạc. Người đàn ông khuôn mặt tuấn tú, không còn trẻ, tóc đã hơi bạc, nhưng khí thế vẫn còn hừng hực.
Không chỉ có bố mẹ của tôi đi vào, mà còn có Cố Đình.
Khi Cố Đình bước vào, anh đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, quả nhiên dù đứng ở đâu anh cũng có thể nổi bật với vẻ ngoài và khí chất xuất chúng.
Bố mẹ tôi đang nói chuyện vui vẻ với Cố Đình, khi họ nhìn thấy Ngụy Gia Huân, trong giây lát họ càng vui vẻ hơn, kéo cậu lại để hỏi chuyện, khi được hỏi việc học của cậu thế nào, vẻ mặt cậu đông cứng lại.
Trong lúc tôi đang chờ xem thằng nhóc này sẽ giải quyết thế nào, nó lại chỉ thẳng vào mặt tôi: "Bố mẹ đừng tức giận, hai người vẫn là nên để ý chị gái của con hơn."
Tôi:... Thằng nhóc này, nó có biết nó đang nói gì không?
Có vẻ nó chán sống rồi đây?!
Do ở đây có quá đông người, Cố Đình cũng ở đó, bố mẹ tôi không thể tức giận nên chỉ có thể chuyển chủ đề sang tôi và hỏi về tôi với Cố Đình.
Mẹ tôi vẫn không thể tin được điều này, kiên quyết nói: "Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó. Chẳng phải trước đây hai đứa con rất hợp nhau sao?"
“Mẹ, không có hiểu lầm gì đâu, mẹ đừng suy nghĩ nhiều.” Tôi bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-cua-hon-phu-lai-thich-toi/2773476/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.