Mẹ con liền tâm, là con gái chính mình hoài thai mười tháng sinh ra, coi như cô hiện tại đã thành hình dạng khác, nhưng trong xương vẫn không thay đổi, về mặt tâm linh cũng sẽ không thay đổi.
Sau khi Chu Minh Liên đến gần Tô Ngưng không bao lâu, đã khẳng định cô chính là con gái Tô Du của mình, mà một bên khác, bà cảm giác được Đường Vân Linh một mực cưỡng bức bà thừa nhận sự thật này, mà con gái lại nói mình là Tô Ngưng.
Chu Minh Liên tuy rằng không biết trong chuyện này có bí ẩn gì, đối với cái kẻ tiểu tam phá hoại hôn nhân của con gái mình, bà nhất định đứng về phía con gái rồi.
Cho nên bà không một chút do dự, phủ nhận Tô Ngưng chính là Tô Du, sau đó hướng Đường Vân Linh cãi trở lại.
Bây giờ hai người kia đều đã đi rồi, chỉ còn hai người bọn họ ở trước mộ cha Tô, không cần tiếp tục phải che giấu thân phận nữa mà nói ra tất cả.
- Mẹ, xin lỗi, ba năm qua con vẫn không trở về tìm mẹ, làm cho mẹ thương tâm, khổ sở.
Tô Ngưng cũng khóc lên theo Chu Minh Liên, nước mắt tràn đầy gò má cô.
Chu Minh Liên đưa tay không ngừng giúp cô lau nước mắt.
- Không sao đâu, chỉ cần Tiểu Du của mẹ sống tốt là được rồi. Con làm sao sống được, là ai cứu con? Còn có...... Mặt của con làm sao biến thành như vậy?
- Con bị tai nạn xe cộ rớt xuống biển, lại bị hải lưu đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-co-tan-tinh-van-khong-tan/2934722/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.