Con ngươi đen của Tống Kỳ Đông nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ hơi giận của Tô Ngưng, vẻ mặt phấn chấn thể hiện nơi đuôi mắt đặc biệt, lập tức giữ lấy ánh mắt của hắn.
Đối với khiêu khích của Tô Ngưng, Tống Kỳ Đông không những không giận mà còn cười, môi mỏng nhếch lên, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Hắn hỏi ngược lại:
- Nói như vậy, thư ký Tô đồng ý thay thế trợ lý Trần tham gia sao?
- Đương nhiên rồi.
Tô Ngưng nói xong, mới mơ hồ ý thức mình đã tiến vào bẫy của Tống Kỳ Đông, đặc biệt khi sau khi nhìn rõ khóe miệng đầy ý cười của hắn.
Nhưng hết thảy đã quá muộn rồi.
Tối thứ sáu, mỗi người đều vội vã ra về, trong phòng làm việc, chỉ còn mỗi Tô Ngưng ở lại, trong đầu không cách nào gạt đi được vài hình ảnh, chính là nụ cười của Tống Kỳ Đông.
Sớm biết như vậy, cô vừa nãy không nên thấy đáng thương cho Trần Thân.
Cô đang rất hối hận cầm lấy tóc, Tống Kỳ Đông đột nhiên mở cửa đi ra, vừa vặn nhìn thấy bộ tóc đẹp ngổn ngang của cô.
Tô Ngưng lập tức sửa lại tóc một chút rồi đứng lên, thuận tiện đeo túi xách của mình lên, hỏi:
- Tống tổng, anh muốn đi chưa?
Tống Kỳ Đông gật đầu, con ngươi đen nhanh chóng hơi đảo qua một chút nhìn vào làn váy ngắn của Tô Ngưng,.
Tô Ngưng không rõ vì sao Tống Kỳ Đông nhìn mình, cúi đầu liếc mắt nhìn, làn váy cũng không có bay lên, giày cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-co-tan-tinh-van-khong-tan/2934714/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.