Anh trai Bắc Đại đưa tôi trở về ký túc xá.
“Nhớ nghỉ ngơi sớm.”
“Vâng… vâng…” Tôi lắp bắp trả lời.
Về đến nơi thì đã thấy Lâm Y Y ở phòng từ lúc nào rồi.
Thấy tôi có tâm sự, Y Y hỏi: “Tao tưởng mày đi ăn với bạn mà? Sao lại về ký túc xá cùng với anh Tề Vũ thế?”
Tôi: “...”
Buổi tối, Tề Vũ dùng tài khoản Wechat của anh trai Bắc Đại nhắn tin cho tôi.
[Đây là tài khoản cá nhân của tôi. Tài khoản tôi kết bạn với em khi làm thí nghiệm là tài khoản dành cho công việc.]
Cũng không lạ tí nào…
Nếu ngay từ đầu anh ấy dùng tài khoản cá nhân để kết bạn thì có lẽ tôi đã biết sự thật kinh khủng này sớm hơn rồi.
Đây là lần đầu tiên sau khi đọc xong tin nhắn mà tôi không trả lời.
Kể từ đó, cuộc trò chuyện giữa tôi và anh trai Bắc Đại cũng ngày một ít đi.
Sau khi lớp học thực hành kết thúc, Tề Vũ hỏi tôi có muốn tiếp tục làm trợ lý của anh ấy không.
“Em… Em cần thêm thời gian suy nghĩ.”
Nghe thấy câu trả lời của tôi xong, Tề Vũ nhướng mày.
Anh ấy rất tinh ý, chắc chắn cũng phát hiện ra khoảng thời gian này giữa chúng tôi đã bắt đầu xuất hiện khoảng cách.
“Được, suy nghĩ xong thì nói với tôi.”
Tôi gật đầu.
Lâm Y Y đã đồng ý tiếp tục làm trợ lý cho Diêm Hạo rồi, lúc về ký túc xá cũng không quên hỏi chuyện của tôi.
Tôi nói rằng vẫn đang suy nghĩ, con bé nghi hoặc hỏi:
“Có gì mà phải suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-bac-dai/502751/chuong-13.html