3.
Tôi dựa theo ký ức tìm đường về nhà.
Năm 17 tuổi tôi từ quê lên khu biệt thự này, khi đó vẫn còn rất nhiều chuyện tôi chưa hiểu được, ví dụ như vì sao mẹ tôi lại là người đến trước, nhưng tôi lại có một người chị cùng cha khác mẹ lớn hơn mình vài tháng tuổi tên Tống Chi.
Mọi người đều thích Tống Chi bao gồm cả Chu Gia Thụ, bọn họ trên thực tế cũng là thanh mai trúc mã.
Đến cả việc Chu Gia Thụ ban đầu đối tốt với tôi cũng là vì muốn tôi hiến thận cho Tống Chi.
Nếu như không phải vì Tống Chi mắc bệnh, cả đời này e là Tống gia cũng sẽ không cho phép tôi bước vào đây.
Tôi đối với bọn họ không phải là người, chỉ là thuốc thôi.
Nhưng hiện giờ ý đồ của bọn họ vẫn chưa bại lộ, lúc tôi về nhà Tống Chi còn đang tưới hoa trong vườn, thấy tôi thì cười dịu dàng, "Về muộn vậy, cả nhà đã ăn tối rồi."
Chẳng sao cả, dù sao tôi cũng không được ngồi chung bàn với mọi người.
"Hôm nay Chu Gia Thụ tỏ tình với tôi."
Vòi hoa sen trong tay Tống Chi rơi xuống, nước bắn tung toé nhưng vẫn miễn cưỡng cười, "Thật sao, chúc mừng."
Tôi nhướng mày, đáp, "Nhưng tôi từ chối rồi, cậu ta đâu có xứng."
Ngay lập tức, tôi đã nhận được những lời cay nghiệt từ con người tưởng chừng như vô hại kia.
"Mày không biết mang ơn cái nhà này thì thôi, lại chỉ vì một quả thận mà dám cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-nhan-loi-theo-duoi/2628989/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.