🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Huống chi nói, tấn chức thực lực của mình mới là trọng yếu nhất, chờ khi hắn tấn chức vị thần cao giai nói không chừng lại sinh ra ý nghĩ gì mới về phương án dạy học. Khi Diệp Dương Thành đứng ở lộ ra vẻ mặt suy tư, Khải Thánh Lực Ba Long đi thu thập hành lý xong cũng mang theo mấy cái hộp nhỏ trở lại hậu hoa hoa.

Nhìn thấy dáng vẻ suy tư của Diệp Dương Thành, Khải Thánh Lực Ba Long hết sức thức thời lách qua bên cạnh, đi tới trước mặt Khải Thánh Lực Ô Mã nhẹ giọng nói:

- Phụ vương, ta phải đi cùng lão sư.

- Đi theo Diệp Dương Thành Thần Hoàng, cố gắng học tập lão sư của ngươi.

Khải Thánh Lực Ô Mã hít một hơi thật sâu cười cười nói:

- Phụ vương chờ một ngày ngươi trở thành Thần Vương!

- Ừ.

Khải Thánh Lực Ba Long nặng nề gật đầu, ánh mắt ngay sau đó rơi xuống trên người Diệp Dương Thành đang đứng quay lưng về phía hắn, vẻ mặt hưng phấn, có thể trở thành đệ tử của một vị Thần Hoàng mạnh nhất, ở Vũ Không đại lục không thấy được mấy người!

Mà Khải Thánh Lực Ba Long hắn, hôm nay đã thuận lợi bái nhập môn hạ của Diệp Dương Thành, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, Khải Thánh Lực Ba Long cũng không dám có mảy may khinh thường.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, cho đến sau khi Khải Thánh Lực Ba Long trở lại sau hoa viên ước chừng mười bảy phút, Diệp Dương Thành mới xác định ra việc cần phải làm tiếp theo, liền quay đầu lại gật đầu nói với Khải Thánh Lực Ba Long:

- Đi thôi.

Khải Thánh Lực Ba Long một mực cung kính đáp ứng, biết điều đi đến bên cạnh Diệp Dương Thành, tùy ý để Diệp Dương Thành kéo cánh tay của hắn trực tiếp phóng lên cao...

Khải Thánh Lực Ô Mã và Khải Thánh Lực Ba Long cũng không nghĩ tới, hôm nay từ biệt, cũng là vĩnh biệt giữa hai cha con, đợi đến khi Khải Thánh Lực Ba Long đi theo Diệp Dương Thành cùng rời khỏi vùng đất lưu vong sốn308, Khải Thánh Lực Ba Long đã là cường giả cấp bậc Thần Hoàng đỉnh cao rồi.

- Tất cả giải tán đi.

Đứng trong hậu hoa viên đưa mắt nhìn theo Khải Thánh Lực Ba Long được Diệp Dương Thành mang đi, cho đến khi bóng dáng hai người hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của hắn, Khải Thánh Lực Ô Mã mới nhẹ nhàng khoát tay áo, tâm tình hết sức không tệ nói:

- Bố trí lại hậu hoa viên một chút, đêm nay... bổn vương sẽ mở tiệc khoản đãi tất cả đại thần.

- Vâng, quốc vương bệ hạ.

Một đám thị từ cung thanh đáp ứng, về phần mười hậu bối của Enos Basso trong hồ nước, hoàn toàn không có ai để mắt đến.

Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ kêu các ngươi ngâm mình dưới đấy, không có lão nhân gia hắn chính miệng phân phó, ai dám tự tiện làm chủ cho các ngươi từ trong hồ nước đi lên?

Đối với đám hậu bối của Enos Basso, Diệp Dương Thành không kêu bọn họ từ trong hồ nước đi ra, bọn họ cũng không dám tự chủ trương nhảy ra, ai biết Diệp Dương Thành Thần Hoàng có ý muốn để bọn họ ngâm mình trong hồ nước mấy ngày hay không?

Chỗ dựa lớn nhất của bọn họ đã bị Diệp Dương Thành giết chết, mất đi chỗ dựa bọn họ cũng sắp sửa đối mặt với cơn ác mộng sụp đổ của toàn bộ gia tộc, cái này gọi là người còn thế còn, hiện giờ ngay cả Enos Justin cũng đã chết, những kẻ đối đầu trước kia của bọn họ nói không chừng sẽ nhảy ra đòi lại nợ cũ.

Thay vì ra ngoài bị người khác nhục nhã, chi bằng núp trong hồ nước trong hậu hoa viên vương cung phòng tránh một chút tình huống, nhưng sự thật chứng minh, Diệp Dương Thành đã hoàn toàn quên mất mười người bọn họ.

Đợi đến hơn mười ngày sau, khi bọn họ không nhịn được nữa từ trong hồ nước nhảy ra, cả mười người bị đói bụng choáng váng đầu óc, lập tức đã bị một đám thị vệ vương cung chờ chực từ lâu dễ dàng bắt lại, kết quả vào ngày thứ hai, bị chém đầu toàn bộ trước mặt đám đông.

Nghe nói lý do chém đầu là “loạn triều, khi quân”, sau khi mười người này bị chém đầu, tin tức Enos Justin đã chết cũng như cơn lốc lan truyền khắp vương quốc Khải Khắc, chính là những người bị hại từng bị Enos Justin khi nhục cường lực phản kích, con quái vật lớn tác oai tác quái trên đỉnh đầu vương quốc Khải Khắc mấy ngàn năm, tựa hồ bị hủy hoại trong chốc lát, đám con cháu trong gia tộc kẻ chết, kẻ bỏ trốn, tán loạn, hoàn toàn xuống dốc.

Nhưng những chuyện này cũng không có quan hệ đến Diệp Dương Thành, hoặc là nói căn bản không dậy nổi nửa phần hứng thú của Diệp Dương Thành, dù sao song phương cũng không phải đối thủ cùng tầng thứ.

Mang theo Khải Thánh Lực Ba Long từ vương thành vương quốc Khải Khắc trở về học viện Võ đường nằm ở vùng ngoại thành đế đô Solo đế quốc, chân trước vừa tới học viện Võ đường, chân sau Diệp Dương Thành đã giao Khải Thánh Lực Ba Long cho Kanu Bisali.

- Đây là đệ tử ta mới thu nhận, ngươi làm một số thủ tục nhập học cho hắn.

Trước mặt Kanu Bisali, Diệp Dương Thành không chút nào che dấu nói:

- Còn nữa, thời gian mấy ngày tiếp theo, ngươi phụ trách xử lý công việc ở học viện Võ Đường, ta phải tìm một nơi yên lặng sửa sang lại một số nội dung dạy học.

Dừng lại suy nghĩ chốc lát, Diệp Dương Thành nói tiếp:

- Thời gian này có thể là hai ngày, cũng có thể là ba ngày, bốn ngày, nhưng sẽ không vượt qua bảy ngày, tóm lại trước khi ta trở về, học viện Võ Đường giao cho ngươi.

- Sao?

Nghe được giao đãi của Diệp Dương Thành, Khải Thánh Lực Ba Long và Kanu Bisali đều nhất tề ngây ra một lúc, chỉ có điều Khải Thánh Lực Ba Long không dám nói ra bất kỳ dị nghị gì, chỉ có thể biết điều ngậm miệng đứng bên cạnh lắng nghe.

Còn Kanu Bisali có chút buồn bực, hắn nhìn Khải Thánh Lực Ba Long từ trên xuống dưới, hỏi:

- Ngươi hiện tại là võ giả cấp bậc bao nhiêu?

- Cấp bốn.

Khải Thánh Lực Ba Long trả lời rất lớn tiếng, hắn không muốn cho Diệp Dương Thành mất thể diện.

Nhưng đến cấp độ của Kanu Bisali, tuy nói trước mắt đối với Diệp Dương Thành như thiên lôi sai đâu đánh đó, nhưng có mấy lời muốn nói thì nói, cũng không có gì băn khoăn quá lớn:

- Cấp bốn?

Kanu Bisali nhíu mày, tiếp theo nói với Diệp Dương Thành:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng, người này có chút không thích hợp?

- Làm sao không thích hợp?

Đang suy nghĩ đến đi chỗ nào tấn chức vị thần cao giai, chợt nghe Kanu Bisali lên tiếng, Diệp Dương Thành cũng khó tránh khỏi ngây ra một lúc, hỏi tiếp:

- Lý do?

- Cái này….

Kanu Bisali không phải cố ý muốn làm mất thể diện của Diệp Dương Thành, nghe ra vẻ không vui trong giọng nói của Diệp Dương Thành, hắn cũng chỉ có thể cười khan, nói:

- Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ, nhóm học viên đầu tiên của học viện Võ Đường, thấp nhất cũng là cường giả Thần Vương cấp, hơn nữa hơn phân nửa là tầng thứ Thần Vương trăm tỷ...

Ngụ ý, chính là một võ giả cấp bốn như Khải Thánh Lực Ba Long không thể ngồi ngang hàng với những Thần Vương kia, trở thành nhóm học viên đầu tiên của học viện Võ Đường thật sự có chút quá đáng?

Diệp Dương Thành dĩ nhiên có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Kanu Bisali, nhưng hắn hoàn toàn không để ý.

- Không phải đều là học viên sao? Nếu lão tử thấy vui..., ngay cả võ giả cấp một cũng có thể nhận vào!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.