🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sanchez rất chân thành gật đầu, nói:

- Nếu Diệp Dương Thành Thần Vương nguyện ý đánh cuộc lớn như vậy, ta dĩ nhiên cũng sẽ không lùi bước!

- Sanchez Thần Vương quả nhiên có khí phách!

Diệp Dương Thành không nhịn được tán dương gật đầu, tán thán nói:

- Tiền đánh cuộc khổng lồ như thế, người bình thường đã sớm bị hù dọa không dám lên tiếng rồi, không ngờ Sanchez Thần Vương cũng không nháy mắt đáp ứng, chậc chậc, khí phách, thật là khí phách!

- Chẳng qua là...

Sau khi tán dương, Diệp Dương Thành lại giống như có chút làm khó nhíu mày:

- Chẳng qua là, ta hình như nghe nói gần đây tình hình tài chính của Sanchez Thần Vương rất khó khăn, tổng giá trị tiền đánh cuộc vượt qua hai mươi vạn lẻ bốn trăm tỷ tiền Vũ Không, không biết Sanchez Thần Vương có thể lấy ra hay không?

- Cái này...

Nụ cười trên mặt Sanchez trong nháy mắt cứng lại, thật lâu mới thốt ra nụ cười khiên cưỡng:

- Cái này, Diệp Dương Thành Thần Vương dĩ nhiên không cần lo lắng, có nhiều Thần Vương ở đây chứng kiến như vậy, chẳng lẽ Diệp Dương Thành Thần Vương còn lo lắng ta sẽ quỵt nợ sao?

- Ha ha, Sanchez Thần Vương quá lo lắng rồi.

Diệp Dương Thành ôn hòa cười nói:

- Ta chỉ nghĩ nếu trong một ngày vạn nhất ta thắng, thì không biết Sanchez Thần Vương lấy đâu ra nhiều tiền như vậy…?

Nếu Diệp Dương Thành chỉ nói là giả thiết, cho dù Sanchez có tức giận cũng không nên phát tiết ra ngoài, hắn nhất thời không nghĩ tới đối sách gì, chỉ có thể cười khan một tiếng nói:

- Nếu như cuối cùng ta thua, lại không lấy ra nhiều tiền như vậy, như vậy ta sẽ bán mình trả nợ thì thế nào, không biết...

- Sanchez Thần Vương quả nhiên có khí phách!

Diệp Dương Thành cắt đứt lời Sanchez, lại một lần nữa tán dương!

Sanchez bị tiếng cười, tiếng khen ngợi của Diệp Dương Thành làm cho có chút quẫn bách, hơn nữa bởi vì cảm nhận được nhiều tia khí tức khiến cho hắn bất an, cho nên, Sanchez thúc giục:

- Như vậy, Diệp Dương Thành Thần Vương, nếu kiểu đánh cuộc và tiền đánh cuộc đã thương định xong, lần đánh cuộc này có phải cũng nên bắt đầu hay không?

- Sao? Đúng, bắt đầu đi.

Diệp Dương Thành giống như ngẩn người, cười gật đầu, tiếp theo trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người xoay người sang chỗ khác, sải bước rời khỏi đại sảnh tầng cao nhất.

- Diệp Dương Thành Thần Vương có phải bị con Khiếu Thiên Thư trong thú lâm cấp mười hai hù dọa sợ choáng váng rồi không?

Một nữ Thần Vương dùng giọng nói khó tin nói:

- Đánh cuộc vô lý như vậy... không ngờ Sanchez lại cao hứng tham gia.

Lại một nam Thần Vương khó nén hâm mộ ghen tỵ nói:

- Mười hai miếng thú hạch Thú Vương, hai mươi vạn tỉ tiền Vũ Không a! Chết tiệt, nếu như có thể cho ta... Không, ta chỉ muốn năm ngàn tỉ tiền Vũ Không là đủ rồi!

- Nói không chừng Diệp Dương Thành Thần Vương muốn thông qua phương thức này thay đổi quan hệ căng thẳng với Sanchez Thần Vương?

Một vị nam Thần Vương thích động đầu óc như có điều suy nghĩ nói:

- Các ngươi đừng quên, hai ngày trước Sanchez Thần Vương đã ở trên đỉnh núi Tác Qua Lạc …

Đủ loại suy đoán về nguyên nhân Diệp Dương Thành bố trí lần đánh cuộc này từ bốn phương tám hướng vang lên, làm một trong hai người trong cuộc, lúc này Sanchez mặt mày hồng hào, vô cùng đắc ý nhìn Hách Nhĩ Nam Đa, nói tiếp:

- Xem ra, đầu óc của vị đối tác Hách Nhĩ Nam Đa Thần Vương lựa chọn này có vấn đề, hắc, nhìn kia,...

- Cạch!

Trong suy đoán của đông đảo Thần Vương, Sanchez lộ ra nụ cười đắc ý, khi đang định giễu cợt Hách Nhĩ Nam Đa mấy câu, cánh cửa vừa mới đóng lại lại đột nhiên mở ra.

Diệp Dương Thành quần áo rách rưới lại một lần nữa xuất hiện trong tầm mắt của đông đảo Thần Vương, chỉ thấy hắn nhếch miệng cười nhìn mọi người, tiếp theo phất phất tay về phía Sanchez, nói:

- Sanchez Thần Vương thân ái, đã lâu không gặp.

Hơn hai mươi vị Thần Vương trong đại sảnh không khỏi đưa mắt nhìn nhau, nhất thời cũng không ai biết nên nói những gì, bởi vì nếu như bọn họ nhớ không lầm, lúc này Diệp Dương Thành mới rời đi không tới ba phút? Đã lâu không gặp? Những lời này rút cuộc là thế nào?

Nhìn thấy Diệp Dương Thành mới đi đã quay lại, lại không giải thích được nói một câu đã lâu không gặp, Sanchez càng cho rằng đầu óc Diệp Dương Thành có vấn đề, dù sao đây cũng không phải chuyện chưa từng xuất hiện.

Nhìn thấy trang phục rách rưới của Diệp Dương Thành, nụ cười trên mặt Sanchez đầu tiên hơi cương lại, sau đó rất nhiệt tình nói:

- A, Diệp Dương Thành Thần Vương thân ái... có phải ngài quên thay đồng phục tác chiến không? Đến đây, ta dẫn ngài đi mua một bộ mới...

- Đồng phục tác chiến?

Diệp Dương Thành kỳ quái nhìn thoáng qua Sanchez:

- Ta muốn đồng phục tác chiến làm gì?

- Không phải là muốn đồng phục tác chiến

Sanchez hồ nghi nhìn Diệp Dương Thành:

- Vậy ngươi trở về làm cái gì?

- Ngươi thật đúng là buồn cười, nhiệm vụ hoàn thành, chẳng lẽ ngươi còn không cho ta trở về?

Diệp Dương Thành vừa nói chuyện, vừa vung tay lên nói:

- Ài, mấy vị Thần Vương bên kia, phiền toái tránh ra một chút!

Lời còn chưa dứt, chỉ nghe được trong đại sảnh vang lên một trận tiếng bang bang…

- Trời ơi,... đây là.

Ánh mắt của tất cả Thần Vương thoáng cái chăm chú nhìn vào ba bộ thi thể khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện, cằm như muốn rơi xuống đất.

Một thi thể khổng lồ không có đầu, thi thể của một con Thú Vương cấp mười một Liệt Thiên Miếng trưởng thành, cộng thêm thi thể của một con dị thú cấp sáu U Linh Ma Hổ trưởng thành, ba cỗ thi thể này vừa xuất hiện trong đại sảnh, tựa hồ lập tức khiến toàn bộ đại sảnh trở nên im ắng.

Lúc này Diệp Dương Thành mới thu hồi nụ cười nhìn như khờ khạo lúc trước, tràn đầy thú vị nhìn Sanchez Thần Vương đã hoàn toàn há hốc mồm, thoải mái nhàn nhã nói:

- Sanchez Thần Vương thân ái, nơi này tổng cộng có ba cỗ thi thể, một con là thi thể Khiếu Thiên Thư, một con là thi thể Liệt Thiên Miếng, con còn lại là thi thể U Linh Ma Hổ, hơn nữa ta dám lấy ba mươi ngàn tỷ tiền Vũ Không bảo đảm, ba con dị thú này tuyệt đối là dị thú đã trưởng thành, không biết Sanchez Thần Vương có cần kiểm tra hay không?

Cả đại sảnh yên lặng đến mức cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, tất cả mọi người đều ngậm miệng, ngơ ngác nhìn ba cỗ thi thể trong đại sảnh, á khẩu không trả lời được.

Tất cả cường giả Thần Vương cấp ở đây đều có thực lực đạt tới đỉnh phong, khả năng phân biệt thi thể dị thú tuyệt đối không nói chơi, con Khiếu Thiên Thư kia mặc dù không có đầu nhưng chỉ nhìn thi thể là có thể dễ dàng nhận ra, đây đúng là một con Thú Hoàng cấp mười hai, Khiếu Thiên Thư trưởng thành!

Tất cả hiểu lầm, cười nhạo lúc trước trong nháy mắt biến mất, lúc này chỉ có rung động mãnh liệt do ba cỗ thi thể mang đến... Thú Hoàng cấp mười hai Khiếu Thiên Thư, con người đầu tiên chém giết Thú Hoàng cấp mười hai rốt cục xuất hiện rồi sao?

Hách Nhĩ Nam Đa bị thi thể của ba con dị thú này hoàn toàn trấn trụ, cho đến giờ phút này hắn mới biết được, tại sao lúc trước Diệp Dương Thành muốn nhắc nhở cử động của hắn rồi…

- Thời gian không tới ba phút chém giết một con Thú Hoàng trưởng thành, một con Thú Vương trưởng thành và một con U Linh Ma Hổ? Nói đùa gì vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.