🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Nhưng mảnh thú lâm cấp mười hai lại bất đồng, nó tổng cộng có bảy vòng, trong đó...

Xe phi hành phi hành trên bầu trời nhanh như tia chớp, bên trong Hách Nhĩ Nam Đa đang giảng giải các loại kiến thức cho Diệp Dương Thành, còn Diệp Dương Thành say mê lắng nghe, đồng thời phải giữ vững trấn định, để tránh lộ ra chân ngựa gì đó khiến cho Hách Nhĩ Nam Đa hoài nghi.

Tốc độ của xe phi hành rất nhanh, nhưng Diệp Dương Thành không cảm giác được chiếc xe này có bất kỳ rung động nào, từ khi hắn tiến vào bên trong xe phi hành, hắn không cảm giác được xe phi hành có động đậy, nói chuẩn xác, là hắn cảm giác mình đang an vị trong phòng khách của một căn nhà vô cùng yên tĩnh hòa bình ổn.

Trong thời gian hơn một giờ, Hách Nhĩ Nam Đa nói cho Diệp Dương Thành rất nhiều tư liệu về phương diện thú lâm, những điều này là kinh nghiệm hắn tự tích lũy mấy ngàn năm qua, không phải là kiến thức quý giá Diệp Dương Thành có thể tra được ở thư viện.

Từ trong lời nói của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành hiểu rõ được Vũ Không đại lục tổng cộng chia làm bốn khu, khu một ở chính giữa Vũ Không đại lục, khu hai ở phía bắc Vũ Không đại lục, khu ba, khu bốn thì chia bên phải đại lục làm hai nửa, xa hơn chính là biển sâu vô cùng mênh mông, đó là thiên đường của dị thú.

Trong 308 số đất phóng trụ, tổng cộng có hai đại cấm khu, đầu tiên là biển sâu, thứ hai chính là khu hai ở hướng bắc, đó là ngàn vạn núi lớn nhìn không thấy bờ, ở chỗ sâu trong núi lớn, sinh sống rất nhiều dị thú có thực lực cường đại, trình độ nguy hiểm chỉ thấp hơn biển sâu.

Ngoài ra, cả Vũ Không đại lục và thú lâm ở gần nơi nhân loại cư trú, dựa theo cấp bậc thực lực dị thú cao nhất, chia làm mười hai cấp, mười hai cấp bậc thú lâm này, mới là nơi dị thú sinh tồn, loài người thường xuyên tiếp xúc nhất.

Theo Hách Nhĩ Nam Đa, trước mắt đã xác định tổng cộng cấp bậc thú lâm có hơn 1342 vạn chỗ, nhưng thú lâm cấp mười hai chỉ có một chỗ, cấp bậc càng thấp số lượng càng nhiều.

Nếu như Diệp Dương Thành muốn đạt được đại lượng thú hạch Thú Vương cấp, cách tốt nhất chính là đến mảnh thú lâm cấp mười hai, bởi vì nơi đó số lượng Thú Vương, Thú Hoàng tuyệt đối là khu vực nhiều nhất, nghe nói ở đó hàng năm đều có cường giả Thần Hoàng đóng ở bên ngoài.

Tóm lại đây chính là thế giới kỳ quái, đối với kẻ đến từ bên ngoài như Diệp Dương Thành, sau khi tìm hiểu rất nhiều lại phát hiện những thứ mình không biết càng ngày càng nhiều.

Thời gian hơn một giờ không đủ để cho hắn biết rõ lai lịch của Vũ Không đại lục, trên thực tế khi hắn phục hồi tinh thần trong tự thuật của Hách Nhĩ Nam Đa, xe phi hành đã đáp xuống bãi đất trống bên ngoài tòa nhà tổng bộ của hiệp hội dong binh tự do, cho đến lúc này, Diệp Dương Thành mới cảm giác được xe phi hành có chút rung động rất nhỏ...!

- Đến rồi.

Diệp Dương Thành cảm nhận được rung động, Hách Nhĩ Nam Đa dĩ nhiên cũng đã nhận ra rung động rất nhỏ của xe phi hành, là chủ nhân của chiếc xe phi hành, Hách Nhĩ Nam Đa cười đứng lên nói:

- Đi thôi.

Dương Thành khẽ gật đầu, nói thật, hắn cũng có hứng thú và tò mò rất lớn đối với tổng bộ của hiệp hội dong binh tự do.

Dưới sự hướng dẫn của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành rời khỏi khu nghỉ ngơi bên trong xe phi hành, xuyên qua một lối đi hẹp dài, trải qua mười mấy lần ra đa quét hình, cuối cùng mới xuất hiện tại cửa ra vào của máy phi hành.

Vật thể đầu tiên lọt vào trong tầm mắt của Diệp Dương Thành, chính là tòa nhà cao vút trong mây của hiệp hội dong binh tự do, đây là một kiến trúc toàn màu trắng, đứng phía trước vật kiến trúc này, Diệp Dương Thành thậm chí không nhìn thấy biên giới hai bên của nó, đây giống như một lô cốt khổng lồ.

Ánh mắt của hắn quét ra xung quanh, phát hiện xung quanh kiến trúc này có rất nhiều kiến trúc tương đối thấp bé, rất nhiều nam nữ mặc chế phục màu đen, thần sắc bình tĩnh xuyên qua bãi đất trống ở cửa kiến trúc, nhưng vô hình trung có thể cảm nhận được vẻ khẩn trương của bọn họ.

- Đây chính là tổng bộ của hiệp hội dong binh tự do?

Ánh mắt Diệp Dương Thành rơi xuống người Hách Nhĩ Nam Đa.

- Không, nói đúng ra, là phạm vi xung quanh mười vạn cây số vuông, đều là tổng bộ của Hiệp hội dong binh tự do.

Hách Nhĩ Nam Đa nhẹ cười nói:

- Có mấy trăm vạn người duy trì vận hành hàng ngày của Hiệp hội dong binh tự do, trong đó chỉ là tòa nhà trung ương của tổng bộ.

Diệp Dương Thành không cách nào tưởng tượng cần mấy trăm vạn người mới có thể duy trì hiệp hội khổng lồ rút cuộc là một loại khái niệm như thế nào, nhưng hắn vẫn biết, Hiệp hội dong binh tự do có địa vị siêu nhiên ở Vũ Không đại lục, cũng không phải là hoàn toàn không có đạo lý.

Hiệp hội dong binh tự do đã cắm rễ ở Vũ Không đại lục vài ngàn năm nhưng không gặp phải quá nhiều đứt gãy, thuận lợi phát triển cho tới hôm nay, dĩ nhiên vì có ưu thế độc đáo.

Hắn không hỏi gì nữa, Hách Nhĩ Nam Đa dĩ nhiên cũng sẽ không nói nhiều những lời râu ria không cần thiết, hắn chẳng qua cười cười với Diệp Dương Thành, ngẩng đầu nhìn lên trời cao:

- Tầng cao nhất của tòa nhà này, vào thời điểm huy hoàng nhất, trong vòng một ngày liên tục tiếp đãi sáu ngàn chín trăm tám mươi bảy vị Thần Vương cùng với ba mươi bốn vị Thần Hoàng, ngày hôm đó đã được ghi lại trong sử sách của Vũ Không đại lục!

- Từ đó về sau, tầng cao nhất của tòa nhà này đã trở thành khu vực chuyên dụng của các Thần Vương, Thần Hoàng, bọn họ ở đó giống như người bình thường hưởng thụ cuộc sống, bọn họ cũng ở đó tiến hành trao đổi cho tới ước định, dĩ nhiên quan trọng nhất là, nơi đó có thể giải quyết rất nhiều vấn đề bọn họ không cách nào giải quyết.

Hách Nhĩ Nam Đa mỉm cười nhìn thoáng qua Diệp Dương Thành, nói:

- Nơi đó có một tên gọi khác.

- Cái gì?

Diệp Dương Thành bị miêu tả của Hách Nhĩ Nam Đa thu hút, hơn sáu ngàn vị thần sơ giai tụ tập lại một chỗ... Đây là khái niệm gì chứ? Mặc dù phía trước bốn chữ vị thần sơ giai còn thêm một chữ ‘ ngụy ’ đằng trước, nhưng dù sao đây cũng là thịnh hội vô tiền khoáng hậu của Vũ Không đại lục!

Cho nên, sau khi nghe Hách Nhĩ Nam Đa miêu tả, hắn liền theo bản năng hỏi một câu.

- Câu lạc bộ đỉnh phong.

Hách Nhĩ Nam Đa nheo mắt nói:

- Đám người ngoại giới gọi nơi đó là câu lạc bộ đỉnh phong, phàm là người có thể mặc đồng phục đeo huy chương tiến vào nơi đó, thấp nhất cũng là tồn tại cấp Thần Vương!

- Nghe ngươi nói như vậy, bản thân ta rất muốn đi vào đó xem một cái.

Diệp Dương Thành lộ ra nụ cười, khẽ gật đầu rồi nói:

- Câu lạc bộ đỉnh phong, cái tên rất không tệ.

- Hoan nghênh ngươi gia nhập câu lạc bộ đỉnh phong.

Hách Nhĩ Nam Đa cười vỗ vỗ bả vai Diệp Dương Thành, tràn ngập thâm ý nói:

- Bắt đầu từ hiện tại, ngươi cũng có thân phận của mình rồi.

Có thân phận của mình? Diệp Dương Thành dĩ nhiên sẽ không đi suy đoán ý tứ lung tung của những lời này, hắn chỉ nhàn nhạt mỉm cười, tiếp theo dưới sự hướng dẫn của Hách Nhĩ Nam Đa tiến lên bậc thang.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.