🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thần Tiêu Giáo hoàng: tạm thời chưa có Thanh Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Bích Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Đan Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Cảnh Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Ngọc Tiêu trưởng lão: tạm thời chưa có Lang Tiêu chủ trì: 339 tên tử tiêu tu sĩ: 1867 tên thái tiêu đệ tử: 638849622 điểm nguyện lực, tích súc trong thành địa: 1766558002

- Hiệu suất rất nhanh!

Nhìn thấy số liệu này, Diệp Dương Thành cười to.

Số tín đồ vượt qua sáu trăm triệu, đạt tới sáu trăm triệu ba trăm tán mươi ngàn người, có thể nói đã chiếm cứ một phần mười nhân loại, tin tưởng theo thời gian qua đi, tỉ lệ này sẽ mở rộng ra, sẽ biến thành căn cứ hậu phương của Diệp Dương Thành.

Hơn nữa số lượng thái tiêu đệ tử đã hơn một ngàn tám trăm tên, cũng có ý nghĩa...

- Trong vòng một ngày xây xong một ngàn tám trăm sáu mươi bảy tòa thần cấp một miếu, cộng thêm lúc trước có ba trăm chín mươi chín tòa, không sai biệt lắm có thể bao trùm Tích Giang, Giang Tô, Thượng Hải hai tỉnh một thành phố, nhân khẩu vượt qua một trăm triệu.

Diệp Dương Thành ánh mắt sáng lên.

Bình tĩnh cảm xúc, hắn thuận tay ấn mở danh sách chủ trì, sau khi xem xét thì hắn cả kinh ngảy dựng lên, thần sắc trên mặt vừa mừng vừa sợ.

Danh sách chủ trì thường ngày, xếp hạng phía trước nhất tất nhiên là Uông Minh Tuyền cùng Chương Tiến Dược hai người này, dù sao cũng là người đầu nhập sớm nhất, có ưu thế từ sớm cho nên khó có người nào dao động được.

Vốn dựa theo ý định trong lòng Diệp Dương Thành chỉ chuẩn bị bồi dưỡng hai người này, mau chóng từ hai người này lựa ra người thích hợp nhất trực tiếp đề bạt làm Thần Tiêu giáo hoàng.

Dù sao Cửu Tiêu Thần Điện đã thành lập, thần miếu cũng đã sớm mở ra, dù sao tông giáo cũng phải có một người đứng ra làm chủ a? Cũng không thể để Diệp Dương Thành tự mình đứng ra làm việc, phải biết rằng tu kiến thần miếu cần rất nhiều linh lực, nhưng nếu như giao cho các tín đồ trùng kiến thì có thể giảm đi rất nhiều linh lực cho Diệp Dương Thành.

Nhưng mà thần miếu sau khi tu kiến lại có công năng thu thập nguyện lực, cần có một Thanh Tiêu trưởng lão là tín đồ thành kính cầu xin, lấy liên lạc với Phù Không Thần Điện.

Nói cho đúng hơn, Cửu Tiêu Thần Điện căn cơ là có, nhưng tín đồ cao tầng thì một nghèo hai trắng, đừng nói là Thần Tiêu giáo hoàng, cho dù là Đan Tiêu trưởng lão cũng không có.

Thì ra Diệp Dương Thành còn đang suy nghĩ, có nên chọn ra vài thiên tài đào tạo một phen, không nghĩ tới sau khi xem danh sách thì hắn lại vừa mừng vừa sợ.

Bởi vì Chương Tiến Dược, Uông Minh Tuyền đã lui xuống vị trí thứ hai, thứ ba, mà vị trí thứ nhất chính là một cái tên lạ lẫm.

Nhìn thấy cái tên lạ lẫm, Diệp Dương Thành thở sâu, thuận tay điểm vào tư liệu của người này: Trương Hiểu Phi, nam, hai mươi sáu tuổi, trước mắt cống hiến nguyện lực mỗi ngày bảy mươi chín điểm, thân cao một mét bảy chín, thể trọng sáu mươi bốn cân, nguyên quán Hoa Hạ Thần Quốc Tích Giang thành phố Cù Hằng trấn Hồ Trần, trong nhà có mẹ già khỏe mạnh, có ba chị em, dưới có hai con cháu.

Trước mắt chủ trì thần miếu cấp một của trấn Hồ Trần thành phố Cù Hằng, đã nắm giữ toàn bộ thần thuật cấp một, toàn bộ thần thuật cấp hai, hai chủng thần thuật cấp ba là tam cấp trị liệu thuật, tam cấp điều khiển thuật.

- Người khởi đầu chậm đã bắt đầu phát lực rồi, những kẻ tới sau hiện tại đã có biểu hiện rõ ràng.

Nhìn qua tư liệu của Trương Hiểu Phi, Diệp Dương Thành âm thầm trầm ngâm:

- Đa số các Lang Tiêu chủ trì mỗi ngày chỉ cống hiến hai ba mươi điểm nguyện lực, hắn lại đạt tới bảy mươi chín điểm...

Một người tại Hoa Hạ trong thần điện trầm ngâm thật lâu, Diệp Dương Thành thở dài một hơi, ngẩng đầu lên nói ra:

- Dong Dong, ngươi lập tức đi thành phố Cù Hằng trấn Hồ Trần thần miếu cấp một, ngươi đi điều tra Lang Tiêu chủ trì Trương Hiểu Phi thật kỹ càng sau đó báo cáo lại cho ta biết.

- Vâng, chủ nhân.

Triệu Dong Dong khoanh chân ngồi dưới đài cao lập tức đi bước dài, đi tới trước Diệp Dương Thành hạ thấp người hành lễ sau đó quay người rời đi.

Sau khi Triệu Dong Dong rời khỏi, Diệp Dương Thành cũng không có dừng xem xét danh sách, hắn lại tra xét tiếp, ngay cả tư liệu của Chương Tiến Dược cùng Uông Minh Tuyền cũng không buông tha.

Có thể nghĩ, hiện tại Diệp Dương đã cầu hiền như khát nước...

Sau khi qua nửa canh giờ, Triệu Dong Dong rốt cục trở lại Hoa Hạ Thần Điện, trên mặt mang theo vẻ giận dữ, tiến vào đại điện báo cáo Diệp Dương Thành:

- Chủ nhân, hắn quả thực khinh người quá đáng!

- À?

Diệp Dương Thành đang ngồi trên bảo tọa suy tư bị Triệu Dong Dong nói câu đầu tiên khi đi vào làm giật mình, bình tĩnh cảm xúc sau đó cười hỏi:

- Xảy ra chuyện gì mà tức giận như vậy?

Nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, chẳng lẽ là Trương Hiểu Phi tuy nguyện lực dồi dào, trên thực tế là hỗn trướng tội ác tày trời? Phải biết rằng, Cửu Tiêu Thần Điện mở rộng với thế nhân, cũng mặc kệ ngươi là cùng hung cực ác hay là lưu manh, chỉ cần ngươi tin vào Ngự Long thần tôn, như vậy có thể trở thành tín đồ Cửu Tiêu Thần Điện.

Tuy Cửu Tiêu Thần Điện hôm nay thế đại, nhưng Diệp Dương Thành không cho phép nhân viên Cửu Tiêu Thần Điện làm xằng làm bậy, cho nên hắn cường hóa kim điêu cho tới các thần điện cũng có ý dò xét.

Ý niệm này hiện ra trong đầu của hắn đã bị Diệp Dương Thành trực tiếp đè xuống, bởi vì nếu như Trương Hiểu Phi thật sự làm xằng làm bậy tới bây giờ, sợ là kim điêu trong thần miếu đã sớm thông báo cho hắn rồi.

Quả nhiên nghe được Diệp Dương Thành hỏi thăm thì Triệu Dong Dong tức giận nói ra:

- Cũng không phải Trương Hiểu Phi kia khinh người quá đáng, mà là biểu ca của hắn...

Theo Triệu Dong Dong tự thuật, Diệp Dương Thành nhanh chóng hiểu rõ chân tướng.

Thì ra Trương Hiểu Phi xác thực đúng là tín đồ của Cửu Tiêu Thần Điện, điểm này từ nguyện lực hắn tỏa ra mỗi ngày là có thể nhìn rõ ràng.

Hắn thờ phụng Cửu Tiêu Thần Điện là vào lúc mẹ của hắn bị bệnh nặng, lúc ấy nghe đồn trấn Bảo Kình có thần tích hàng lâm, với tư cách một người vô thần, đối mặt với mẹ bệnh nặng nên cuống tay cuống chân, hắn ôm tâm tình thử thời vận tới trấn Bảo Kình, vừa vặn gia nhập vào lớp thần tích cuối cùng.

Kết quả mẹ của hắn đang bệnh nặng có thể đứng lên đi lại, cảnh này làm cho Trương Hiểu Phi cả kinh, ngày hôm sau hắn từ một người vô thần đã biến thành tín đồ thành kính.

Sau khi trở về nhà hắn lập tức tải các hình ảnh trên mạng cầu nguyện, thành kính hơn ai hết.

Bởi vậy có thể xác định hắn là hiếu tử, hơn nữa còn vô cùng hiếu thuận.

Nhưng mà từ lúc nguyện lực của hắn vượt qua mười điểm, bị thần sứ dưới trướng Diệp Dương Thành tiếp đi tu hành thần thuật, tin tức này một khi truyền ra lập tức làm cho người Trương gia chấn động.

Lúc ấy mẹ của Trương Hiểu Phi bệnh nặng tại giường, thân thích Trương gia cũng giúp đỡ không ít, xuất tiền xuất lực cũng làm không ít, mắt thấy Trương Hiểu Phi có tiền đồ, thân thích tìm tới cửa là đương nhiên.

Kết quả chờ tới lúc Trương Hiểu Phi đảm nhiệm chức Lang Tiêu chủ trì của trấn Hồ Trần, khi vừa về nhà bị các thân thích làm đầu trướng não váng, không biết nên đáp lại thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.