🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hắn lúc này đứng trước tấm bia ngọc từ trên trời rơi xuống, nhìn thấy trên đó viết Ngự Long thần tôn, hắn cúi người xuống thấp sau đó lẩm bẩm cầu xin.

Đây là bài học thiết yếu hằng ngày của hắn, hơn nữa hắn biết rõ, trừ hắn ra, nơi này còn có ba người, một người là Uông Minh Tuyền lãnh đạo nơi đây, hai người khác mặc quân trang, thần sắc nghiêm túc và trang trọng.

- Lão Chương, tới đây nói đi!

Nghe được nam tử trung niên gọi, Chương Tiến Dược mở mắt ra, hắn nhìn thấy một nam tử trung niên chừng bốn mươi, mặt tròn tươi cười nhìn hắn.

- Ngươi mới tới sao?

Nhìn thấy nam tử này xuất hiện, Chương Tiến Dược cũng tơi cười, đi tới trước hỏi:

- Hôm nay định ở bao lâu?

- Tâm ý là được, thời gian dài ngắn có gì khác nhau?

Uông Minh Tuyền hiển nhiên tùy ý hơn Chương Tiến Dược nhiều, hắn chỉ cười cười, nghiêng người thi lễ với khối bia, sau đó nâng người lên, nói:

- Đi nơi này!

- Ách!

Chương Tiến Dược thấy Uông Minh Tuyền hành động như thế thì sững sờ, thật lâu sau hắn kéo Uông Minh Tuyền qua một bên, thấp giọng nói:

- Lão Uông, hỏi ngươi một chuyện!

- Chuyện gì?

Uông Minh Tuyền sững sờ, ngơ ngác gật đầu nói:

- Ngươi hỏi đi!

- Ngươi cảm thấy...

Chương Tiến Dược xoa tay của mình, nhìn chung quanh vài lần, xác định không có ai khác, thấp giọng nói:

- Ngự Long thần tôn có thật ở đây không?

- Cái này à... Khả năng là có, cũng có khả năng không có...

Uông Minh Tuyền chần chờ nói:

- Nói hắn có, chúng ta ai cũng chưa gặp qua Ngự Long thần tôn, không thể bảo vệ thần tiên hư cấu như hắn, nhưng mà nói hắn không có, khối đá kia xuất hiện trong rừng bạch dương sẽ không thể giải thích.

- Thần tiên tới sao?

Chương Tiến Dược suy nghĩ thật kỹ, hoàn toàn biến thành người khác, hắn nhìn qua bia đá, lúc này nhìn Uông Minh Tuyền nói:

- Có lẽ là do dân chúng hư cấu ra!

Hắn giơ tay chỉ lên trời.

- Bầu trời sét đánh mưa gió tuyết rơi, thời cổ mọi người không cách nào lý giải hiện tượng này cho nên hư cấu ra thiên lôi, điện mẫu, tứ hải long vương... Các loại thần tiên a.

Nói tới đây hắn chỉ tay xuống đất, nói:

- Thu hoạch hoa màu nhiều, đất đai rạn nứt, nạn đói hoành hành, vì vậy mọi người hư câu ra thổ địa công công, thổ địa bà bà.

- Ý của ngươi là...

Nghe được Chương Tiến Dược nói, Uông Minh Tuyền ẩn ẩn hiểu ý hắn, hắn cười lên, không xác định nói:

- Ngự Long thần tôn là hư cấu ra?

- Ta không có nói thế!

Chương Tiến Dược nhanh chóng khoát tay, nói:

- Ta chỉ nghĩ, dù sao điều kiện thời cổ và hiện tại quá khác nhau, thời cổ người ta không lý giải được hiện tượng tự nhiên, hiện tại đã giải thích được, nhưng mà tình huống rừng bạch dương giải thích thế nào đây?

- Có lẽ ba trăm năm sau có người đưa ra kết luận a!

Uông Minh Tuyền cười nói:

- Chúng ta bây giờ không thể giải thích, chẳng lẽ sau này còn có người giải thích hợp lý hơn sao? Nói thật, ta vốn không tin tôn giáp, nhưng mà... Nói như thế nào đây, ta cũng nên có chút điểm tựa tinh thần.

Uông Minh Tuyền tìm cái lý do thích hợp cho mình, Chương Tiến Dược nghe xong gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hai người dù là ai cũng ôm thái độ hoài nghi với thần tien Ngự Long thần tôn, hắn chỉ cần một điểm tựa tinh thần mà thôi.

Mà giống như tín đồ Cơ Đốc giáo, chẳng lẽ tất cả tín đồ Cơ Đốc giáo tin trên đời này có thiên đường, trên thế giới có thiên sứ tồn tại, có chúa Jesus? So sánh với tín đồ cuồng nhiệt, kỳ thật đa số tín đồ cũng chỉ tìm điểm tựa tinh thần mà thôi.

Mà nếu như tín đồ nghi kỵ thần linh mà mình tín ngưỡng, làm sao sinh ra tín ngưỡng đây?

- Một phú trước Chương Tiến Dược cống hiến hai điểm nguyện lực mỗi ngày! Hiện tại hắn chỉ cống hiến một chút!

Chương Tiến Dược và Uông Minh Tuyền đối thoại bị Diệp Dương Thành ba người tàng hình trong hư không nghe rõ ràng, hắn chỉ vào Uông Minh Tuyền:

- Mà hắn hai ngày trước chỉ cống hiến một điểm nguyện lực!

Nguyên nhân cuối cùng chính là hai người này căn bản không tin Diệp Dương Thành là Ngự Long thần tôn.

Chuyện rừng bạch dương xuất hiện đã sinh ra hiệu quả rung động, nhưng mà theo thời gian qua đi, những chuyện lạ lẫm biến thành thói quen hằng ngày.

Chờ tới lúc Chương Tiến Dược và Uông Minh Tuyền đã hoàn toàn quen với chuyện rừng bạch dương, những người này sẽ không cống hiến chút nguyện lực nào cả.

Hiện tại Diệp Dương Thành cần làm chính là khiến tín đồ của hắn tin tưởng vào Ngự Long thần tôn có tồn tại.

Nghĩ tới phong hào của mình, Diệp Dương Thành không hảo ý nhìn qua Tiểu Long Nữ bên cạnh... Ngự Long thần tôn, ngự long ah!

Tiểu Long Nữ hình thể hiện tại thật gầy gò, nghĩ tới mình cưỡi lên người tử kim long chỉ dài bốn mét, trong đầu Diệp Dương Thành đang hào hứng bừng bừng bị giội gáo nước lạnh.

Ít nhất cũng phải dài ha mươi mét mới miễn cưỡng làm tọa kỵ cho mình a? Đến bây giờ cưỡi một tiểu loli tử kim long tộc bay loạn khắp nơi? Tiểu Long Nữ không mất mặt thì Diệp Dương Thành cũng cảm thấy mất mặt đấy.

Nhìn vẻ mặt chất phác của Tiểu Long Nữ, Diệp Dương Thành áp chế xúc động trong lòng mình, hắn vẫn không nhịn được hỏi:

- Tiểu Long Nữ, ngươi muốn trưởng thành tới hai mươi mét cần bao lâu?

- Hai mươi mét?

Tiểu Long Nữ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn qua Diệp Dương Thành, suy nghĩ một lát rồi nói:

- Dựa theo tình huống bình thường, phát triển tới hai mươi mét cần thời gian ba ngàn năm.

- Ba ngàn năm?

Diệp Dương Thành trợn mắt há hốc mồm, nói:

- Không phải tình huống bình thường thì sao?

- Nếu được nguyện lực và linh lực cùng điều dưỡng, chỉ cần hai năng lượng này duy trì không ngừng...

Tiểu Long Nữ châm chước một phen mới bảo thủ nói:

- Phát triển cũng cần ba mươi năm...

- Linh lực... Linh lực...

Nghe được Tiểu Long Nữ nói thế, trong lòng Diệp Dương Thành nghĩ tới viễn cổ cự hầu và đại vương ô tặc, bọn chúng sử dụng linh lực cường hóa trực tiếp, như vậy có phải trên ý nghĩa cũng cón thể cường hóa Tiểu Long Nữ?

Nhưng mà sau khi cường hóa, Tiểu Long Nữ chính là thị vệ thiếp thân của hắn, bởi vì mỗi sinh vật cương hóa đều không muốn rời xa Diệp Dương Thành, có đuổi cũng không đuổi đi.

Nhưng mà Diệp Dương Thành không có mâu thuẫn chuyện này quá lớn, mấu chốt là Tiểu Long Nữ nguyện ý, như vậy biện pháp này có thể thử một chút.

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành không nhịn được hỏi Tiểu Long Nữ:

- Nếu như ta có biện pháp giúp ngươi phát triển nhanh hơn, ngươi có nguyện ý không?

- Phát triển mau chóng?

Tiểu Long Nữ ngây ngốc, lộ ra thần thái vui mừng, nói:

- Đương nhiên nguyện ý rồi!

Tử kim long tộc phát triển cần thời gian dài, cho dù có năng lượng dồi dào thì một đầu tử kim long tộc ấu niên kỳ cũng cần ba ngàn năm, mà thời gian ba ngàn năm này cũng không phải nói hình thể lớn nhỏ, mà là khai phá linh trí.

Mà Diệp Dương Thành nói cái gọi là phát triển mau chóng chính là hình thể biến lớn, Tiểu Long Nữ hiểu phát triển mau chóng là như thế, cho nên nàng bị Diệp Dương Thành lừa đảo tới mức thần hồn điên đảo.

Đạt được Tiểu Long Nữ khẳng định, trong lòng Diệp Dương Thành vui vẻ, nhưng mà không có gấp gáp kéo nàng đi cường hóa, mà là đưa mắt nhìn qua Uông Minh Tuyền hai người bên dưới, trên mặt đầy nghiền ngẫm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.