🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Ngươi xem thần linh là rau cải trắng sao? hất tay lên là có thể tìm được một đám?

- Nhưng mà ta biết rõ ta muốn tìm thần.

Ánh mắt mê mang của tiểu nữ hài bị quét sạch, trở nên vô cùng kiên định.

- Thời điểm ta lột xác ra ngoài, ta biết ngay sứ mạng đó là cuộc sống của ta, sau đó tìm được thần địa cầu!

- Đợi chút!

Diệp Dương Thành mở to mắt, nói:

- Ngươi vừa nói cái gì? Lập lại lần nữa!

- Ta biết sứ mạng đó là cuộc sống của ta...

- Không đúng, không đúng! Trên địa dầu!

Diệp Dương Thành lắc đầu nhắc nhở.

- Từ thời điểm ta lột xác ra ngoài...

- Đúng đúng đúng, chính là câu này!

Diệp Dương Thành gật đầu liên tục, nói:

- Ngươi rốt cuộc là thứ gì.

Một người có thể nói mình lột xác, rõ ràng chỉ có bộ dáng bảy tám tuổi, lại nói mình đã hơn một ngàn ba trăm tuổi... Nếu như tiểu cô nương này không phải có năng lượng chấn động, Diệp Dương Thành cho rằng nàng chính là đứa bé đầu óc có vấn đề.

Diệp Dương Thành không biết, một câu vô tâm của mình đã làm cho tiểu cô nương bạo phát.

Sắc mặt của nàng lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Diệp Dương Thành, nói:

- Ngươi dám vũ nhục Kim Long tộc cao quý...

- Tộc gì?

Diệp Dương Thành ngẩn ngơ, đang mở miệng truy vấn thì tiểu cô nương hóa thành kim quang tử kim sắc lao thẳng về phía hắn.

Tiếng long ngâm kinh thiên động địa xuất hiện trong Thanh Ngõa Thai!

Diệp Dương Thành chỉ cảm thấy lực trùng kích to lớn truyền tới, không chờ hắn phục hồi tinh thần lại, thân thể bay ra ngoài, nhưng mà cũng có một phần ba nguyên nhân là do va chạm, hai phần ba còn lại là Diệp Dương Thành tránh né theo bản năng.

- Này, ngươi không nên dã man không có đạo lý như thế được không?

Dở khóc dở cười cúi đầu nhìn qua ngực không tổn hao gì cả, quần áo trên người rách tung tóe, nhất là ngực càng xuất hiện một ít vải rách.

Đối mặt với tiểu nữ hài dã man, Diệp Dương Thành đau đầu, một lời không hợp thì đánh đập tàn nhẫn, đây là tiểu nữ hài ngây thơ đây sao? Đây chính là tiểu dã thú phát điên mới đúng.

Chờ đã nào! Trong đầu hiện ra suy nghĩ, Diệp Dương Thành nghĩ tới tiểu nữ hài này trước đó rống to một câu, hình như là cái gì Tử Kim Long tộc?

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn qua quang cầu tử kim sắc cách đó không xa, tuy ánh sáng chói mắt làm hắn không cách nào nhìn rõ tình huống trong tử kim quang cầu, nhưng mà nhìn thấy cái bóng mông lung cũng không phải việc khó, Diệp Dương Thành kinh ngạc phát hiện quang cầu này phóng tới tinh không vô tận giống như pháo thăng thiên.

Mà tiểu nữ hài hóa thành nguyên hình nhìn thấy Diệp Dương Thành rời đi, làm sao dễ dàng cho hắn thoát khỏi như thế? Lập tức dùng đuôi rồng quét qua.

Một người một rồng biến mất, đám cảnh vệ trong Thanh Ngõa Thai triệt để há hốc mồm, tuy bọn họ không nhìn thấy bóng dáng Diệp Dương THành, nhưng mà tiểu nữ hài phát ra long ngâm vẫn làm cho quang cầu tử kim sắc líu lưỡi.

Nhưng mà không có người nào liên tưởng đây là long ngâm, lại càng không có suy đoán địa cầu đã bao nhiêu năm qua thần long trong truyền thuyết đã xuất hiện, còn là một kim long ấu niên kỳ.

Diệp Dương Thành bay đi với tốc độ kinh người, nhưng mà tiểu kim long tốc độ nhanh không hợp thói thường, tuy thực lực Diệp Dương Thành có thể an ổn áp nàng một đầu, nhưng mà tốc độ tuyệt đối không thể nào là đối thủ của tiểu kim long.

Chỉ qua một phút, Diệp Dương Thành xuất hiện trong tầng mây vạn mét, nhưng mà sau đó tiểu kim long đã đuổi tới, cho đến lúc này, Diệp Dương Thành mới xem như nhìn thấy bóng dáng của nàng.

Đầu như trâu, sừng như lộc, bụng như rắn, lân như cá, trảo như phong! Toàn thân có hào quang tử kim bao phủ, mà đôi mắt to lớn đỏ bừng như đèn lồng, đầu tiểu kim long này dài chừng bốn mét, hình thể hơi gầy gò, làm cho người ta liên tưởng tới mấy chữ dinh dưỡng không đủ.

Nhưng dù nói thế nào, con mẹ nó đây thật sự là thần long ah!

Diệp Dương Thành ngây người nhìn qua tiểu kim long, tiểu kim long này đô mắt đỏ bừng mở to ra, tức giận nhìn chằm chằm vào Diệp Dương THành, nàng miệng nói tiếng người:

- Ngươi vũ nhục tử kim long tộc cao quý!

- Tử kim long tộc?

Diệp Dương Thành bĩu môi, mà tiểu kim long bên kia tùy thời sẽ bạo phát đả thương người, lúc này hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là long của Hàn Quốc hay là long của Hoa Hạ?

Nếu như là long của Hàn Quốc, lão tử đánh cho ngươi khóc nhè sau đó mang về Phù Không Thần Điện nuôi nhốt, nếu là long của Hoa Hạ, vậy càng phải mang về Phù Không Thần Điện nuôi nấng cho tốt.

Dựa vào cái gì người khác nuôi sư tử, cọp, lão tử không thể nuôi một cn thần long? Ai dám hung hăng càn quấy với lão tử xem?

Diệp Dương Thành suy nghĩ thú vị, trên mặt không mang theo chút biến hóa nào, càng đừng nói nhìn ra suy nghĩ xấu xa trong lòng của hắn.

Nghe được vấn đề của Diệp Dương Thành, tiểu kim long rất cuồng ngạo, nàng khinh thường vẫy đuôi rồng, nói khẽ:

- Nhớ năm đó tử kim long tộc chúng ta tung hoành địa cầu, trên địa cầu có kẻ nào nói không, càng về sau nhân loại mới xuất hiện trê địa cầu, nhưng cũng chỉ là nô lệ nuôi nhốt của long tộc mà thôi, nếu không phải có kẻ khác xen vào việc này, thần linh phong ấn hồng hoang dị thú trên địa cầu, nhân loại có thể xoay người làm chủ nhân sao? Hàn Quốc? Hàn Quốc tính là cái gì.

- Những lời đằng sau ta thích!

Diệp Dương Thành cười lên, hắn nhìn tiểu kim long nói:

- Nhưng mà nhân loại sinh sôi nảy nở trên địa cầu không biết bao nhiêu năm, ngươi mới bao nhiêu tuổi? Chuyện thời thượng cổ ngươi làm sao biết?

- Ngươi ngay cả truyền thừa cũng không biết?

Tiểu kim long khinh thường nhìn qua Diệp Dương Thành, đầu rồng mang theo thần thái khinh thường, nhìn qua rất quái đản.

Cảm nhận được tử kim thần long xem thường, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể cạo mũi, ngượng ngùng cười cười, sư tôn của hắn quá không chịu trách nhiệm, cái gì cũng không nói cho ta biết a!

Trong đầu xấu hổ, biểu hiện không có phản ứng gì, sau khi ổn định trận tuyến, Diệp Dương Thành hỏi:

- Nếu ngươi không phải long của Hàn Quốc, vì sao phải trốn trong phủ tổng thống Hàn Quốc? Ngươi đừng nói cho ta biết, những dị nhân xông vào Thanh Ngõa Thai, cuối cùng cảnh vệ đánh mát năng lực dị hóa và bị cảnh vệ chém giết dễ dàng là chuyện của ngươi đấy chứ?

- Là ta thì làm sao?

Tiểu kim long khôi phục diện mạo như trước, nàng đã hoạt bát hơn trước không ít, nàng duỗi người ra, lại nói:

- Chỗ kia là phong thủy bảo địa, không chỉ hội tụ số mệnh của Hàn Quốc, còn hội tụ cướp đoạt số mệnh của vài quốc gia gần đó, nơi này có rất nhiều năng lượng.

- Móa, ác độc như thế?

Vừa nghe tiểu kim long nói thế, Diệp Dương Thành hai mắt tỏa sáng, Hàn Quốc tiếp giáp Triều Tiên, cùng thuộc bán đảo Triều Tiên, nhưng mà vận mệnh quốc gia Hàn Quốc vẫn áp Triều Tiên một mảng lớn, đặc biệt sau khi phân liệt năm đó, nhìn xem hai nước khác biệt thế nào?

Hàn Quốc chuyển biến từng ngày, Triều Tiên càng ngày càng quẫn bách, Thanh Ngõa Thai kia thật sự cướp đoạt số mệnh của Trung Quốc? Nhưng mà số mệnh là thứ gì?

Diệp Dương Thành không hiểu gì về phong thủy hộc, không hiểu số mệnh là cái gì cả, nhưng hắn biết nếu phá hủy Thanh Ngõa Thai thì chắc chắn sẽ khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.