🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Căn cứ theo tin tức cùng lời giải thích của Âm Hỏa quỷ vương, hơn nữa vẻ mặt như tro tàn của Mao Kim Bưu, còn có nghiên cứu luận chứng của nhóm người Dương Đằng Phi, cuối cùng đưa ra kết luận chính là, tân nhậm đao chủ là một trong những quỷ vương chạy trốn hôm đó, hơn nữa hắn đã lợi dụng sát thủ Kim Đao Tổ hoàn thành xong giai đoạn thứ nhất linh hỏa đoán thể, bởi vậy không khó suy đoán hắn căn bản sẽ không định dừng tay!

Tuy rằng sát thủ được linh hỏa đoán thể giai đoạn đầu tiên ở trong mắt Diệp Dương Thành vô cùng yếu ớt không chịu nổi một kích, nhưng theo kết quả bọn hắn chiến đấu cùng siêu cấp chiến sĩ mà không khó suy đoán ra, chỉ riêng thực lực mà nói bọn hắn đã đạt tới dị nhân S cấp!

Đối với người thường mà nói, dị nhân S cấp đại biểu điều gì? Đạn hạt nhân di động! Mà hắn còn có thể thông qua bí pháp này đại lượng chế tạo thật nhiều người đoán thể, nếm được ngon ngọt, hắn làm sao chịu dừng tay? Căn bản là không khả năng!

Đó quả thật là ác mộng của nhân loại, gió thanh mưa máu không xa.

Diệp Dương Thành làm sao có thể khoan dung ác quỷ kia nhấc lên phong ba trong địa bàn của mình? Làm sao có thể xem như không nhìn thấy? Hơn nữa đối phương rõ ràng muốn nhắm về phía hắn, càng không lý do ngồi yên mặc kệ!

Cho nên lần này vì phòng ngừa vạn nhất, hắn chẳng những mang theo các thần sử tam giai, ngay cả bốn quỷ vương cũng mang theo bên người.

Mười bốn người xuất hiện ngay khu vực trung tâm tây bắc bộ cao nguyên hoàng thổ, giao giới Thiểm Tây cùng Trữ Hạ, ánh mắt Diệp Dương Thành nhìn xuống bên dưới, trong đôi mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.

Hắn vung tay phải, thanh âm lạnh lùng nói:

- Hẳn là vùng này, chia nhau tìm kiếm cho ta!

- Dạ!

Mọi người đồng thanh đáp.

Căn cứ theo lời khai của Mao Kim Bưu, tổng bộ Kim Đao Tổ nằm bên dưới thung lũng, chung quanh có thật nhiều khe rãnh lớn nhỏ không đồng nhất, căn bản thật khó phân biệt.

Điều duy nhất có thể tìm kiếm chính là bốn phương thông suốt, có sáu bảy cửa ra vào, mỗi cửa cũng không lớn, ước chừng cao 15m, rộng chừng 50 phân, mỗi người đi ra vào đều phải cúi người, người hơi béo một chút phải nghiêng người, lấy một loại tư thế phi thường khó chịu đi vào tổng bộ.

Toàn bộ cửa ra vào đều dùng bùn đất ván gỗ che lấp, nhìn qua thật khó thể tìm kiếm, nhưng gần cửa ra vào sẽ được trồng ba gốc tiểu thảo vô danh, hình dáng như chữ phẩm, cung cấp manh mối cho sát thủ lui tới.

Cho nên nhóm người Diệp Dương Thành cũng không tìm lối vào, chỉ tìm kiếm ba gốc tiểu thảo chữ phẩm, nhưng vì như vậy lại gia tăng khó khăn.

Ban đầu Diệp Dương Thành còn định cho thủ hạ dùng linh thể xuyên qua khe rãnh tìm kiếm tung tích tổng bộ Kim Đao Tổ, tránh đập cỏ động rắn, nhưng nghĩ tới nghĩ lui lại dùng phương pháp ngu ngốc lại cụ thể hơn, tìm tiểu thảo!

Không chút động tĩnh tìm kiếm, một khi tìm được đem toàn bộ những cửa còn lại đều tìm ra, bao vây cả tổng bộ Kim Đao Tổ, nhất định phải diệt cỏ tận gốc!

Ngay lúc Diệp Dương Thành suất lĩnh thủ hạ tìm kiếm tung tích Kim Đao Tổ, cách chỗ của hắn chừng một cây số ở dưới lòng đất, Nam Hạo quỷ vương đang ngồi trên chiếc ghế làm từ xương cốt nhân loại, trong tay cầm một cái chén tạo ra từ xương đùi, vẻ mặt say mê thưởng thức máu nhân loại chứa bên trong chén.

Trở thành tân nhậm đao chủ của Kim Đao Tổ đã mười lăm ngày, Nam Hạo quỷ vương cảm giác cuộc sống của mình ngày càng tốt đẹp, ăn cơm có người hầu hạ, uống nước có máu nhân loại, loại cuộc sống giống như thần tiên này, cũng không phải những quỷ vương dưới âm tào địa phủ được hưởng thụ tới!

Đặc biệt nơi này hoang vu không bóng người, căn bản không cần lo lắng có người đến cửa tìm phiền phức, chỉ cần đám thủ hạ ngu ngốc cẩn thận một chút, ai có thể đoán được tận sâu trong hoàng thổ cao nguyên còn có một con quỷ vương cao giai như hắn đang tự do tự tại?

Hắn không ngu ngốc, hắn biết Diệp Dương Thành đang tìm kiếm những quỷ vương như hắn tiêu diệt, cho nên trước khi nắm chắc tuyệt đối hắn tuyệt sẽ không dễ dàng lộ diện đi trêu chọc Diệp Dương Thành, tránh ở nơi này làm hoàng đế ngầm, cũng không phải là chuyện gì làm người khó chịu.

Hiện tại việc hắn cần làm cũng không nhiều, chỉ cần phái thủ hạ linh hỏa võ sĩ ( linh hỏa đoán thể) ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, chẳng qua đi giết người là thứ yếu, mấu chốt là muốn họ tìm kiếm càng nhiều nam tử huyết khí phương cương trở về, chỉ có như vậy hắn có thể thuận lợi mở rộng số lượng linh hỏa võ sĩ cho mình không phải sao?

Đương nhiên, nếu không tìm được nam nhân thích hợp, vậy bắt vài cô gái xinh đẹp trẻ tuổi cũng không kém! Đã bao nhiêu năm, hắn bị tra tấn dưới tầng mười tám địa ngục đã bao nhiêu năm!

Nam Hạo quỷ vương không nghĩ tới mình lại có một ngày ăn thịt người sống, uống máu tươi, ngẫu nhiên hứng trí đi bắt vài cô gái xinh đẹp hưởng thụ, xong việc lại nuốt chửng luôn các nàng…

- Hắc hắc…

Nghĩ tới chỗ đắc ý, Nam Hạo quỷ vương không nhịn được nhếch miệng cười, theo hắn xem ra bố trí lần này của hắn không chê vào đâu được, tùy ý cho Diệp Dương Thành nghĩ phá đầu cũng tuyệt đối không phát hiện được tung tích của hắn, duy nhất có một điều…

- Đao chủ, thuộc hạ cầu kiến!

Ngay lúc Nam Hạo quỷ vương miên man suy nghĩ, bên ngoài vang lên thanh âm hùng hậu của một tráng hán, Nam Hạo quỷ vương nhớ rõ người này là một trong ba mươi sáu thủ hạ, tên…tên…

Hắn nhíu mày, vươn tay ra, cảnh tượng âm trầm trong phòng biến mất, xương cốt đều biến thành đồ sứ bình thường, mà sắc mặt trắng bệch như cương thi của hắn lại biến thành một trung niên nam tử dáng người trung đẳng có hàm râu cá trê.

Đặt cái chén trong tay xuống, Nam Hạo quỷ vương thản nhiên nói:

- Vào đi.

Tổng bộ Kim Đao Tổ được chia làm nhiều khu vực, chẳng qua các khu vực chỉ dùng ván cửa cách ly sơ sài, cho nên nghe thanh âm Nam Hạo quỷ vương, nam tử đang đứng ở cửa đợi tin tức trực tiếp đưa tay đẩy cửa tiến vào bên trong.

- Chuyện gì?

Sau khi biến ảo nhìn Nam Hạo quỷ vương chẳng khác gì người thường, vô luận dáng người dung mạo hay hành vi cử chỉ cũng không hề có chút khác thường, dù sao trước khi thành quỷ hắn cũng là một người sống mà thôi.

- Đao chủ.

Trong lòng nam tử tràn đầy bất an khom mình hành lễ, thật cẩn thận bẩm báo:

- Thuộc hạ vừa mới nhận được tin tức…lúc Mao Kim Bưu chấp hành nhiệm vụ ám sát đột nhiên biến mất, đến bây giờ còn chưa liên hệ được với hắn.

- Đột nhiên biến mất?

Sắc mặt Nam Hạo quỷ vương hơi đổi, nói thật lòng nếu không phải vì tạm thời ổn định lòng người, đồng thời khiến cho nhóm sát thủ kiếm thêm tài chính cho mình, hắn đã sớm hạ lệnh hủy bỏ làm nghề sát thủ.

Chẳng qua bởi vì đủ loại băn khoăn, hắn lo lắng nếu Kim Đao Tổ đột nhiên biến mất sẽ bị người hữu tâm chú ý, vì vậy miễn cưỡng dằn nén quyết định trong lòng, nhưng đã hạ lệnh không được vận dụng năng lực mới mà hắn đã cấp cho bọn họ.

Hiển nhiên Nam Hạo quỷ vương cũng không biết những sát thủ kiệt ngạo bất tuần kia căn bản không có nhiều băn khoăn như hắn, đã sớm vận dụng thực lực linh hỏa võ sĩ, nhấc lên sóng to gió lớn trong thế giới ngầm! Hắn đã đánh giá quá cao lực uy hiếp của mình đối với những sát thủ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.