🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Kim Đao Tổ?

Nghe được tiếng rống to của chiến sĩ kia, Tiểu Thương Ưu Tử vốn định khoanh tay đứng nhìn lại chợt ngẩn ngơ, trong đôi mắt đẹp hiện lên tinh quang, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Lúc này Mã Kiến Đông cùng nam tử quân trang đã lao tới chặn đường tên sát thủ, nhưng mà…

- Keng keng…

Trong tích tắc, tên sát thủ đã liên tục chém ra hơn mười nhát, nhanh như tia chớp, lực mạnh vô cùng, chỉ nghe một trận tiếng vang đinh đương, hai người kia đã không chống đỡ được thân hình bắn lui.

- Xuy, phế vật!

Tên sát thủ cười giễu cợt, hắn chuyển cương đao không hề giảm tốc độ nhào tới chỗ Tiểu Thương Ưu Tử.

Tên sát thủ này có được thực lực như vậy cũng chưa lâu, cảm giác mạnh mẽ khiến hắn đánh mất chính mình, một thanh cương đao trong tay hắn dám xông vào quân doanh ám sát một quan quân trung tá, còn làm cho hắn dễ dàng thành công.

Vì thế lòng tự tin tăng vọt, tuy bị năm siêu cấp chiến sĩ chặn đường nhưng hắn vẫn có tâm tư đánh chủ ý với Tiểu Thương Ưu Tử, muốn bắt giữ nàng mang về hưởng thụ một phen, nhưng không hay biết nữ tử nhìn như yếu ớt kia mới là người mạnh nhất ở nơi này.

- Phanh!

Tiểu Thương Ưu Tử chỉ vươn tay, bàn tay nhẹ nhàng vẫy tới, chỉ thấy một đạo lục quang bắn ra, trong khoảnh khắc tên sát thủ đã mất đi khống chế, trong ánh mắt kinh ngạc của năm siêu cấp chiến sĩ, nặng nề ngã xuống dưới chân Tiểu Thương Ưu Tử, hoàn toàn té sấp xuống đất!

- Sao…

Nhẹ nhàng đã chế phục tên sát thủ Kim Đao Tổ, hai người Mã Kiến Đông không khỏi im lặng, mà ba siêu cấp chiến sĩ khác mở to mắt, thần sắc hoàn toàn không thể tin.

Trong lòng hai người Mã Kiến Đông kinh hoàng, nhất thời không biết nên làm sao mở miệng, mà ba siêu cấp chiến sĩ cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ nghĩ Tiểu Thương Ưu Tử là dị nhân, nhìn thấy thực lực đối phương mạnh mẽ như thế, bọn họ cũng không dám có ý tưởng.

Một chiến sĩ thoáng do dự, bước tới một bước, chắp tay ôm quyền nói:

- Vị tiểu thư này, ngài bắt giữ người này…

- Ta bắt giữ hắn có liên quan gì tới các ngươi?

Không đợi chiến sĩ kia nói hết lời, Tiểu Thương Ưu Tử đưa mắt nhìn qua hai người Mã Kiến Đông, cho tới lúc này nàng mới nhận ra hai kẻ tổn hại cây bạch dương lại chính là siêu cấp chiến sĩ, thủ hạ của Phó Diệc Chi!

Miễn cưỡng mà nói năm người trước mắt cũng xem như người trong nhà, nhưng lại dám làm trái quy củ của Diệp Dương Thành thì sao? Hừ, đừng nói là thủ hạ của Phó Diệc Chi, cho dù chính Phó Diệc Chi cũng phải bị khiển trách!

Nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của nàng đảo qua, hai người Mã Kiến Đông lạnh cả người, đột nhiên nghe nàng nói:

- Hai người các ngươi to gan lớn mật, dám làm trái quy củ do chủ nhân nhà ta định ra, bổn thần sử vốn tính toán xử lý các ngươi ngay lúc này, nhưng bây giờ mang các ngươi đi gặp chủ nhân nhà ta, rốt cục là sống hay chết, phải xem chính vận mệnh của hai người các ngươi.

- Chủ…chủ nhân?

Lời của nàng không khác gì là sấm sét, đem hai người Mã Kiến Đông chấn đến sững sờ tại chỗ.

Thực lực của nữ tử này như thế nào, hai người đã hiểu thật rõ ràng, đứng trước mặt nàng như sơn dương chờ đợi nàng làm thịt, sống chết đều phải xem tâm tình của nàng.

Một nữ tử như vậy còn nói mình có một chủ nhân…

Có thể sử dụng thủ hạ có thực lực như vậy, chủ nhân lại có thực lực kinh thiên động địa thế nào? Ngự Long thần tôn, xem ra chủ nhân sau lưng thiếu nữ này chính là Ngự Long thần tôn.

Nghĩ tới đây, Mã Kiến Đông theo bản năng nhìn qua nam tử quân trang, mặc dù biết tai vạ là do hắn dựng lên, nhưng không thể trách cứ hắn, dù sao hắn vì nước vì dân mới đưa ra hạ sách này, nhưng không nghĩ tới dẫn dụ đi ra lại là một quái vật như thế.

- Việc này…

Trong lòng hai người Mã Kiến Đông sợ hãi không nói chuyện, ba chiến sĩ siêu cấp còn lại đều hồ đồ, nhìn qua ba người, một chiến sĩ không nhẫn nhịn được, hỏi:

- Đã…đã xảy ra chuyện gì?

- Phải đó, rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Một chiến sĩ khác cau mày hỏi:

- Chủ nhân là ai, răn đe cái gì? Rốt cục xảy ra chuyện gì?

- Được rồi, các anh quay về trước đi.

Sau một phen giãy dụa bất an, Mã Kiến Đông quyết đoán bỏ qua ý niệm phản kháng, vẻ mặt có chút bi thiết nhìn đồng đội, vô lực khoát tay nói:

- Chuyện phát sinh nơi này không được đăng báo, nếu…

Hắn tạm dừng một thoáng, hít sâu một hơi:

- Nếu chúng tôi không thể còn sống trở về, các anh báo cáo lên thượng cấp, nói hai người chúng tôi đã đồng quy vu tận với sát thủ Kim Đao Tổ, thi thể mất tích không tìm được, ngoài ra không được nhiều lời!

- Nhưng mà…

Vừa nghe lời nói như trăn trối của Mã Kiến Đông, vẻ mặt ba siêu cấp chiến sĩ trầm xuống, định nói chuyện lại bị Mã Kiến Đông trừng mắt.

- Đây là mệnh lệnh!

Mã Kiến Đông trầm thấp quát.

- Dạ!

Ba siêu cấp chiến sĩ nghẹn lời, nhìn qua Tiểu Thương Ưu Tử, đều chào một tiếng, quay lưng rời đi.

Ba người không phải kẻ ngu xuẩn, nên lùi bước họ cũng tuyệt đối sẽ không can thiệp vào. Tuy rằng họ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng họ hiểu được dù có đối chiến cũng chỉ là vô ích.

Đợi ba người rời khỏi, Mã Kiến Đông cảm thấy có chút yên lòng, ngẩng đầu nhìn Tiểu Thương Ưu Tử, trong lòng nặng nề.

Tiểu Thương Ưu Tử không quản ý nghĩ của họ, dù sao trong lòng nàng đang vô cùng vui vẻ, nhìn bề ngoài lại không có phản ứng gì, nhưng lòng nàng đã cười nở hoa.

Nàng biết về Kim Đao Tổ, cũng hiểu Diệp Dương Thành đang vì tìm kiếm tổ chức này mà đau đầu nhức óc, lại không bắt được thành viên nào của Kim Đao Tổ để tra xét tình huống…

Hiện tại nàng lại vô tình bắt được một thành viên của tổ chức sát thủ kia, đây chính là công lớn, một khi tìm hiểu được tin tức hữu dụng, không thể nghi ngờ chính là trợ giúp Diệp Dương Thành thật lớn.

Nghĩ tới đây, Tiểu Thương Ưu Tử không chút chần chờ, trực tiếp nâng tay phải vẫy vẫy, mang theo ba người biến mất khỏi nơi đó, quay về phù không thần điện.

- Nói cách khác, hiện tại việc cần phải làm chính là nghĩ cách dẫn dụ người liên lạc đi ra, nghĩ biện pháp tìm mạng lưới internet sau lưng của hắn, sau đó một lưới bắt hết?

Nghe xong phương pháp của Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành cau mày nói:

- Biện pháp này không sai, khả năng cũng không thấp, nhưng biến số bên trong thật quá nhiều.

Nói tới đây hắn tạm dừng chốc lát, suy tư một phen mới nói tiếp:

- Đầu tiên, muốn dẫn dụ kẻ liên lạc thì chúng ta phải có một cố chủ, hơn nữa còn phải an bài thân phận hợp lý cho cố chủ, mục tiêu ám sát thì không có vấn đề, tùy ý tìm một lão đại hắc bang là được.

- Vấn đề mấu chốt hiện tại chính là một khi kẻ liên lạc cũng không biết rõ mạng lưới Kim Đao Tổ, hoặc là nói cần phải tiếp tục hội báo lên trên, như vậy Kim Đao Tổ có thể co rụt lại, ảnh hưởng đến cả đường dây.

- Chủ nhân lo lắng sẽ đập cỏ động rắn?

Dương Đằng Phi có chút cân nhắc liền hiểu được ý tứ của Diệp Dương Thành, không khỏi nghẹn lời, quả thật có phiêu lưu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.