🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Việc này…ai!

Lão Mã há hốc mồm, cuối cùng chỉ có thể thở dài trầm mặc.

Trong mấy giờ vừa qua, hắn cùng nam tử quân trang không ngừng tìm kiếm trong khu rừng bạch dương thứ hai đột ngột xuất hiện này, thậm chí còn phân phó mấy siêu cấp chiến sĩ đi theo cùng nhau tìm tòi trong phạm vi mấy cây số gần khu rừng, chỉ hi vọng có thể tìm được tung tích của dị nhân kia.

Nhưng từ lúc trận mưa bắt đầu cho tới hiện tại đã trôi qua hơn bốn giờ thời gian, bọn hắn thậm chí còn không nhìn thấy được bóng dáng của đối phương, chỉ có thể trơ mắt nhìn rừng bạch dương liên tục sinh trưởng càng lúc càng cao hơn…

Nỗi ấm ức trong lòng bọn họ thế nào cũng có thể biết được.

- Chỉ bằng hai người các ngươi mà cũng muốn tìm được ta? Hừ, quả thực là mơ mộng hão huyền!

Tiểu Thương Ưu Tử xuất hiện ngay trên đỉnh đầu hai người khẽ nhíu mày, hơi có chút đắc ý nói một câu, sau đó thân ảnh trực tiếp biến mất vô ảnh vô tung.

Ngay lúc nàng rời khỏi khu sa mạc quay về phù không thần điện chưa đầy ba mươi giây thời gian, nam tử quân trang đột nhiên vẻ mặt vui vẻ, hô lên:

- Tôi nghĩ ra rồi!

- Anh nghĩ chuyện gì?

Lão Mã đứng bên cạnh bị tiếng hô của hắn làm hoảng sợ, trấn định lại mới nhíu mày, nói:

- Đừng cả kinh nhất chợt, thật sự làm giật mình!

- Không phải, tôi đã nghĩ ra biện pháp làm sao dẫn dụ dị nhân kia đi ra!

Nam tử quân trang hưng phấn chà xát bàn tay, hạ giọng nói với lão Mã:

- Anh còn nhớ rõ nội dung viết trên tấm ngọc bia kia sao?

- Nội dung trên tấm ngọc bia?

Lão Mã ngây người, tiếp theo giống như nghĩ tới việc gì, cau chặt mày, chần chờ nói:

- Ý của anh là…

Hắn vung mạnh tay làm tư thế như quét ngang:

- Như vậy?

- Đúng vậy!

Nam tử quân trang cười hắc hắc, có chút phấn khởi nói:

- Nếu chúng ta thật sự làm như vậy, về tình về lý hắn không thể tiếp tục che giấu đi xuống, chỉ cần có thể dẫn dụ hắn đi ra…còn sợ bắt không được hắn?

- Việc này…

Ánh mắt lão Mã có chút lóe ra, trầm ngâm một lúc lâu mới gật gật đầu:

- Xem ra cũng chỉ có thể như vậy.

Diệp Dương Thành cũng đã có đoạn thời gian dài không ở lại huyện Ôn Nhạc hơn ba tiếng, cả ngày đều vì đủ mọi chuyện qua lại bôn ba, thậm chí có thật nhiều sự tình đều bị hắn ném ra sau đầu, kết quả cuối cùng khiến cho hắn bị lạc hậu tin tức rất nhiều.

Vốn dựa theo kế hoạch ban đầu, sau khi Vương Tuệ Tuệ ở lại công ty Dương Thành nửa tháng học hỏi thêm, sau đó sẽ rời công ty đi mở một công ty mới.

Nhưng muốn mở công ty mới cũng không chỉ nói qua miệng, ít nhất cũng phải có tài chính sung túc đi? Tài chính công ty Dương Thành không thiếu, nhưng đa số phải lưu lại để làm tài chính lưu động cho chính công ty nơi này.

Cho nên Vương Tuệ Tuệ căn bản không thể vận chuyển tài chính công ty Dương Thành ra ngoài, nhưng ngay thời điểm mấu chốt như vậy nàng lại không liên lạc được điện thoại với Diệp Dương Thành.

Cuối cùng nàng chỉ đành nhẫn nại lưu lại trong công ty Dương Thành, vừa thu thập tài liệu cần thiết thành lập công ty mới, vừa quyết đoán tiến hành chỉnh đốn công ty Dương Thành, không ít nhân viên quản lý trung tầng bị nàng sa thải, cũng có không ít khuôn mặt mới lên tiếp nhận vị trí của họ, mà động tĩnh chỉnh đốn ngày càng lớn, thậm chí lan tới cả cao tầng của công ty, tỷ như…Đỗ Nhuận Sinh.

Đỗ Nhuận Sinh đảm nhiệm chức tổng giám đốc công ty Dương Thành, cũng là người lãnh đạo trực tiếp trên danh nghĩa của Vương Tuệ Tuệ.

Làm tổng giám đốc, trong tầng quản lý công ty Dương Thành, mười người đã có tám người do hắn tuyển nhận, trong đó còn có hai phó tổng cùng chủ quản các bộ môn khác, thậm chí trong những người này còn có người hắn thông qua công ty săn đầu người bỏ ra tiền lương thật cao đục khoét nền tảng mang về.

Vương Tuệ Tuệ vừa vào công ty Dương Thành, Đỗ Nhuận Sinh chỉ cho rằng nàng nhờ quan hệ của Diệp Dương Thành mà ngồi lên chức phó tổng, mặt ngoài tự nhiên khách khí, tùy ý cho nàng hành sự một loạt động tác trong công ty mà chưa từng ngăn cản.

Bởi vì sao? Nguyên nhân thứ nhất là vì quan hệ với Diệp Dương Thành, nguyên nhân thứ hai là vì những người mà Vương Tuệ Tuệ xử lý cũng không đụng chạm tới điểm mấu chốt của hắn, vẫn còn nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.

Cho nên mặc kệ Vương Tuệ Tuệ sa thải phó quản lý, hay bãi miễn chủ quản phân xưởng, hắn đều mắt nhắm mắt mở, một lòng đặt trong việc sản xuất, tùy ý cho Vương Tuệ Tuệ đi làm.

Nhưng sự hòa thuận này đã hoàn toàn phá hủy từ tuần trước, bởi vì sau khi Vương Tuệ Tuệ chỉnh đốn xong trung tầng quản lý công ty, lại cầm đại đao sắc bén nhắm ngay cao tầng công ty!

Đứng mũi chịu sào, chính là một trong phó tổng công ty, cũng chính là phó tổng kinh lý bộ môn tiêu thụ La Hoành Nhân.

La Hoành Nhân là do một người bạn của Đỗ Nhuận Sinh giới thiệu nhận thức, La Hoành Nhân đi làm được vài ngày Đỗ Nhuận Sinh cũng đã nhận ra năng lực của hắn, có chút yên tâm đem bộ môn tiêu thụ giao cho hắn toàn quyền phụ trách, qua một thời gian như vậy hắn làm việc quả thật không tệ lắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.