🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chu gia xong rồi, tập đoàn phạm tội do Chu gia cầm đầu cũng bị trực tiếp xóa sạch, tập đoàn Hợp Thịnh bị niêm phong, các loại tư liệu, bưu kiện lục soát trong tập đoàn biến thành bằng chứng khiến tập đoàn Hợp Thịnh diệt vong.

Cùng lúc đó manh mối điều tra được trong Hợp Thịnh được phân bố khắp nhiều tỉnh trong cả nước, đề cập tới hơn ba mươi căn cứ chụp ảnh phạm tội cũng bị công an địa phương lần lượt phá hủy.

Một vòng hành động, giải cứu tổng cộng 293 nạn nhân nam tính, 327 nạn nhân nữ tính, còn tìm được gần chín trăm thi thể nạn nhân ở trong ba mươi căn cứ chụp ảnh kia, thậm chí có cả xương khô, cùng di thể một nạn nhân nữ tính mới chôn xuống trước khi căn cứ bị tiêu diệt!

Sự thật về tập đoàn phạm tội Hợp Thịnh một khi được công bố, lập tức khiến toàn bộ xã hội chấn động cùng chú ý, mọi người thật không ngờ một công ty tập đoàn bề ngoài bề thế như vậy, nhưng trong bóng tối kinh doanh hoạt động khiến người người căm phẫn! Đối với hành động cường thế của cơ quan công an, khắp nơi đều đưa ra lời đánh giá cực cao cùng tán dương.

Nhưng chỉ có những người hiểu biết tin tức mới biết được, tuy tập đoàn Hợp Thịnh bị tan rã, đội ngũ phạm tội bị phá hủy, nhưng chân chính rơi xuống trong tay công an chỉ là một ít cá tôm, mà cá lớn chân chính đã sớm bị Thần Ngục vây bắt không còn.

Hơn nữa càng làm cơ quan công an cảm thấy không biết nói gì chính là, thậm chí cả tay đấm, đạo diễn của căn cứ chụp ảnh Thần Ngục đều không buông tha, đã sớm đem các căn cứ quét sạch một lần, đợi khi cơ quan công an đuổi tới lưu cho họ chỉ còn là một đống lệnh bài mà thôi.

Cuối cùng không còn biện pháp, những nhân viên trong vụ án điều tra đành tuyên bố thẩm phán không công khai…thật sự là không còn cách nào, một khi công khai thẩm phán, tội phạm ở đâu cho người thẩm phán đây?

Nhưng nói trở lại, tập đoàn Hợp Thịnh bị diệt đã tạo thể diện thật lớn cho chính phủ, các giới trong xã hội trầm trồ khen ngợi không ngừng, đương nhiên cũng có người nghi ngờ vì sao tập đoàn Hợp Thịnh hoạt động lâu như vậy mà không có người phát hiện, có phải có quan hệ đến ô dù che chở hay không.

Nhưng có thể khẳng định một điều, làm người đầu tiên phát hiện cùng đưa ra quyết định điều tra an bài vụ án này, Trầm Vũ Phàm nhất thời được đẩy lên sóng gió, công lao thật lớn, nhưng mấu chốt chính là khi trong tỉnh muốn điều nhiệm lên chức cho hắn, Trầm Vũ Phàm lại mãnh liệt phản đối!

Nếu như chỉ có một mình hắn phản đối còn chưa tính, lên chức hay không cũng không do hắn quyết định! Nhưng mấu chốt là vài vị ủy viên tỉnh ủy cũng đưa ra ý kiến phản đối, thái độ cực kỳ kiên quyết…vì thế chuyện lên chức của Trầm Vũ Phàm liền bị cắt ngang.

Nghe nói khi tin tức truyền về huyện Ôn Nhạc, vợ của Trầm Vũ Phàm tìm hắn, gây cãi một trận ngay trong ủy ban huyện, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt tối đen của hắn, nữ nhân kia cũng không dám tiếp tục dây dưa, chỉ đành khóc sướt mướt rời khỏi ủy ban huyện.

Bởi vì chuyện tập đoàn Hợp Thịnh gây nên sóng gió, mãi đến một tuần sau mới ổn định xuống, thanh âm thảo luận trong cả nước dần dần bị những đề tài khác lật đổ địa vị.

Đối với Diệp Dương Thành mà nói, sự tình của tập đoàn Hợp Thịnh chỉ là chuyện thường mà thôi, tiêu diệt thì diệt, không ảnh hưởng gì với hắn.

Trên thực tế, từ khi hiểu biết về việc dự trữ thần nguyên cùng khái niệm hóa giải nguyện lực, Diệp Dương Thành trực tiếp ngồi trên phù không thần điện rời khỏi bầu trời huyện Ôn Nhạc, ngoại trừ đi đến Cù Hằng thị một chuyến, những thời gian còn lại đều ở trong phù không thần điện.

- Ta nên cao hứng hay nên khóc đây?

Chống cằm ngồi trên ghế đá, thần sắc Diệp Dương Thành buồn bực nhìn một con chim sẻ đang nhảy nhót trước mặt, thỉnh thoảng nhặt một hạt thực vật ném qua cho nó.

Hắn ở lại trong phù không thần điện tám ngày, trong tám ngày thời gian hắn đã đi qua năm tỉnh, hơn mười thành thị, thu hoạch duy nhất chính là lấy được một ít động thực vật khắp nơi, chuyển vào phù không thần điện làm không khí thần điện vốn trầm lặng tăng thêm vài phần sinh cơ.

Nhưng thành quả tám ngày chỉ có bao nhiêu đó, ngoại trừ những thứ này hắn cũng chưa hoàn thành được một chuyện chính sự nào! Hiện tại hắn không biết mình nên cao hứng hay nên khóc đây?

Tám ngày! Các nơi trong cả nước cũng chưa truyền ra tin tức tai họa gì khiến người lo lắng, chuyện tốt phải không? Nghe đúng là chuyện tốt, mưa thuận gió hòa, nhân dân không phải luôn trông ngóng chuyện tốt như thế sao?

Nhưng mấu chốt chính là hiện tại nguyện lực trong thần điện không còn, hắn lại luyến tiếc cầm thần nguyên hóa giải thành nguyện lực, còn lại muốn đạt nguyện lực thì phải làm chuyện tốt, nhưng suốt tám ngày nay không có chỗ nào truyền ra tin tức có tai họa!

Mưa thuận gió hòa, vô bệnh vô tai, đối với hắn mà nói thật sự là không tốt…tuy rằng hắn biết mình nghĩ vậy là không nên, nhưng hắn vẫn không nhịn được nghĩ, phát sinh chút chuyện gì đi…làm ơn, xảy ra chuyện đi…

- Chít chít chít chít…

Chim sẻ phịch cánh đuổi theo thực vật, thường thường phát ra tiếng líu ríu ồn ào, giống như tâm tình của Diệp Dương Thành bây giờ, thật tệ hại.

Một người nhàm chán ngồi trên ghế đá ngẩn người, ánh mắt vô tình đảo qua hạt thóc trên bàn, có chút buồn tẻ hắn đưa tay túm một nắm hạt thóc đặt trong lòng bàn tay lật ra xem, đột nhiên trong lòng vừa động…

Linh lực có thể đem côn trùng như ruồi trâu tiến hóa đến mức làm người sợ hãi, như vậy có thể đem mầm móng thực vật cũng cường hóa hay không? Đến lúc đó gieo trồng trong thần điện, cũng sẽ trở thành phong cảnh tuyệt vời không phải sao? Hắn cũng không nghĩ nhiều, chỉ vì giết thời gian mà thôi.

Nghĩ đến liền làm, trên mặt hắn lộ ra thần thái chờ mong, đem hạt thóc lật lật trong tay, nhẹ nhàng hít vào một hơi, nâng tay trái, ngưng kết ra linh châu do linh lực hình thành, chậm rãi đem hạt thóc trong tay đưa tới gần linh châu…

- Có hi vọng!

Hạt thóc vừa đến gần linh châu, hoặc là nói vừa chạm vào, một tầng bạch quang mông lung trực tiếp bao trùm ngoài hạt thóc, vừa thấy cảnh tượng này, trong lòng Diệp Dương Thành liền cao hứng.

Đúng ngay lúc này, Cửu Tiêu Thần Cách lại có phản ứng, nêu lên:

- Tảo đạo cốc: thực vật thuộc họ lúa bình thường, thời kỳ sinh trưởng ba đến bốn tháng, sản lượng thấp, giá trị dinh dưỡng thấp, thực vật đê giai nhất đẳng, lấy 1kg làm đơn vị, cường hóa đê giai nhị đẳng cần 100 điểm linh lực, đê giai tam đẳng cần 1000 điểm linh lực, đê giai tứ đẳng cần 10000 linh lực, đê giai ngũ đẳng cần 100.000 linh lực, thỉnh người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách lựa chọn cấp bậc cường hóa.

- Đê giai nhất đẳng?

Vừa nhận được nêu lên, Diệp Dương Thành theo bản năng bật dậy. Từ khi được thần cách đến bây giờ, cường hóa ruồi trâu, chó, cá tầm, viễn cổ Limulus, cá mực đại vương!

Nhưng cường hóa thực vật lại là lần đầu tiên.

Thực vật cũng có thể cường hóa? Đây chính là một trong những món chính của nhân loại, không ngờ chỉ là thực vật đê giai nhất đẳng? Đê giai nhị đẳng là gì? Đê giai tam đẳng ra sao?

Hoàn toàn khó hiểu, Diệp Dương Thành mở miệng hỏi:

- Đê giai nhất đẳng là chuyện gì xảy ra?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.