🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Dĩ nhiên vẫn là ta.

Ruồi Trâu lão Đại cười hì hì, nói:

- Mặc dù hiện tại ta chiếm cứ linh thể của Dung Tan quỷ vương, nhưng không cách nào thay đổi sự thật ta là một con sâu, cho dù hình dạng của ta giống như quỷ, nhưng chỉ là lớp da quỷ xấu xí bên ngoài mà thôi.

Diệp Dương Thành nhất thời thấy buồn cười, thuận miệng hỏi:

- Ngươi nói quỷ vật có thể hấp dẫn lực chú ý của ngươi, còn có thể cảm ứng được sự hiện hữu của bọn nó, nếu để cho ngươi đi tìm những quỷ vương chạy trốn tứ tán kia, thậm chí cả Quỷ Đế trốn vào không gian thứ nguyên, ngươi có thể làm được hay không?

- Nếu như ta tiến hóa một lần nữa, phạm vi cảm ứng với quỷ vật có thể mở rộng đến khoảng ba mươi cây số vuông, nhưng hiện tại, phạm vi cảm ứng chỉ có năm cây số vuông, làm nhiều công ít.

Ruồi Trâu lão Đại suy tư chốc lát lại nói tiếp:

- Còn Quỷ Đế trốn vào không gian thứ nguyên... Cái này càng không thể.

- Vậy phải đạt tới loại trình độ nào mới có nắm chắc cảm ứng được Quỷ Đế trốn trong không gian thứ nguyên?

Diệp Dương Thành có chút không cam lòng hỏi.

- Ít nhất cũng phải tiến hóa năm lần nữa.

Gương mặt Ruồi Trâu lão Đại giống như ăn mướp đắng, buồn bực nói:

- Hơn nữa còn không nhất định có thể cảm ứng được Quỷ Đế ẩn núp trong không gian thứ nguyên.

- Không thể cảm ứng được coi như xong rồi.

Diệp Dương Thành khẽ thở dài, lắc đầu nói:

- Nhưng sau khi tiến hóa cũng có thể làm cho ngươi mau sớm phát triển phạm vi cảm ứng, đúng rồi, hiện tại phương thức tiến hóa của ngươi là gì?

- Chính là cắn nuốt quỷ vật.

Nhắc tới cái này, Ruồi Trâu lão Đại lập tức phấn chấn tinh thần, tràn đầy đắc ý nói:

- Mặc dù ta chiếm cứ linh thể quỷ vật có nguy hiểm rất lớn, nhưng nếu như chỉ là cắn nuốt..., ta chính là khắc tinh của những quỷ vật, há miệng một cái, một mảng lớn quỷ vật sẽ không còn!

- Vậy theo năng lực hiện tại của ngươi, cao nhất có thể đối phó với dạng quỷ vật gì?

Diệp Dương Thành xoa xoa cằm, như có điều suy nghĩ hỏi:

- Quỷ vương cao cấp có thể không?

- Hì hì, chủ nhân cái này ngài cũng không biết sao?

Ruồi Trâu lão Đại càng thêm đắc ý, lớn miệng nói:

- Mặc dù bản thể của ta đối phó với quỷ vương sơ giai cũng rất nguy hiểm, nhưng hiện tại chiếm cứ linh thể của Dung Tan quỷ vương, cắn nuốt quỷ vương cao cấp bình thường căn bản không khó khăn!

- Rất tốt!

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn của Ruồi Trâu lão Đại, Diệp Dương Thành lập tức đảo con ngươi một vòng, làm ra quyết định, hắn phân phó Ruồi Trâu lão Đại:

- Vừa rồi ngươi cũng thấy có rất nhiều quỷ vương chạy trốn, bắt đầu từ bây giờ, nhiệm vụ của ngươi chính là bay khắp thế giới, cắn nuốt sạch những quỷ vương này sau đó tự thân tiến hóa!

- Vâng... Chủ nhân!

Ruồi Trâu lão Đại nhất thời mừng rỡ, vội vàng gật đầu đáp:

- Chuyện này ta rất thích làm, xin chủ nhân cứ yên tâm, ta xác định đụng gặp kẻ nào giết kẻ đó!

- Được rồi, đừng mạnh miệng nữa.

Diệp Dương Thành có chút thả lỏng, cười mắng:

- Việc này không nên chậm trễ, những quỷ vương kia có thể còn chưa chạy xa, ngươi mau xuất động đi.

- Vâng!

Sau khi làm hành động chào theo nghi thức quân đội, thân hình khẽ đung đưa hết sức, Ruồi Trâu lão Đại đã khống chế linh thể của Dung Tan quỷ vương, biến mất trong hư không.

Nhìn thoáng qua vị trí Ruồi Trâu lão Đại lơ lửng lúc trước, Diệp Dương Thành mới nhẹ hít vào một hơi, mạnh mẽ đè ép ý niệm hỏng bét trong đầu, nói:

- Đi thôi, tiếp theo phân phó thần sử các nơi phải chú ý cẩn thận mọi động tĩnh, không để đám quỷ vương chạy trốn có cơ hội gây chuyện.

- Vâng... nô bộc hiểu.

Sau khi nghe Diệp Dương Thành phân phó, Dương Đằng Phi lập tức khom người đáp ứng, loại chuyện điều hành an bài này hiển nhiên đều do hắn phụ trách.

Sau khi an bài xong mọi chuyện, Diệp Dương Thành khẽ ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu đêm đen nhánh, lẩm bẩm:

- Lúc này ở Trung Quốc có lẽ là sáng sớm rồi...

Vừa dứt lời, Diệp Dương Thành cùng với đám người Dương Đằng Phi tựa hồ đồng thời biến mất trong hư không, để lại cho Bồ Đào Nha chỉ là một quần đảo Madeira bị phá thành mảnh nhỏ.

Cùng lúc đó, trong một không gian thứ nguyên ở gần địa cầu, Chấn Cương Quỷ Đế đang hoảng hốt chạy trốn cùng Hoành Động Quỷ Đế bị trọng thương đứng trên một sườn núi nhìn ra xa, nhìn biểu hiện trên mặt bọn họ, tựa hồ có thể thấy được vẻ hoảng sợ.

- Cái này... Những thứ này là quái vật gì?

Thân thể to lớn của Chấn Cương Quỷ Đế mơ hồ có chút run rẩy, trong tay cầm thanh Cửu hoàn lấy mạng đao, miệng run rẩy nói.

- Ta... Ta cũng không biết!

Sắc mặt Hoành Động Quỷ Đế lộ vẻ sầu thảm, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Xông vào không gian thứ nguyên xa lạ luôn kèm theo nguy hiểm khó có thể tiên đoán, đều do tên Diệp Dương Thành chết tiệt kia!

- Còn cả tên Dung Tan quỷ vương phải nghiền xương thành tro!

Mặc dù thân thể Chấn Cương Quỷ Đế đang run rẩy, nhưng vẻ tức giận mặc dù thân thể cũng không giảm bớt, tức giận nói:

- Nếu như không phải tên khốn kiếp đó đột nhiên trở mặt, chúng ta cần gì phải trốn vào không gian thứ nguyên này? Lúc ấy nên làm thịt hắn!

- Được rồi, hiện tại nhiều lời vô ích, vẫn nên nghĩ xem làm sao đối phó với những quái vật này trước.

Nghe được bên tai truyền đến tiếng mắng của Chấn Cương Quỷ Đế, Hoành Động Quỷ Đế không khỏi cười khổ một tiếng, nói:

- Chỉ có đuổi những quái vật này đi, chúng ta mới có thể an tâm khôi phục, mới có thể mau sớm trở lại thế giới bổn nguyên báo thù rửa hận...

- Sau khi trở về, ta sẽ thiên đao vạn quả lột da lột gân Diệp Dương Thành!

Chấn Cương Quỷ Đế nhe răng cười nói:

- Còn có thân nhân của hắn, nữ nhân, bằng hữu của hắn, không kẻ nào có thể chạy thoát!

- Ừ.

Hoành Động Quỷ Đế hít một hơi thật sâu, chậm rãi gật đầu, sau đó đột nhiên ánh mắt ngưng tụ, quát khẽ:

- Cẩn thận, bọn chúng lại tới nữa!

- Ùng ùng...

Cả vùng đất bắt đầu run rẩy, tiếng ùng ùng không ngừng giày vò thần kinh Hoành Động Quỷ Đế và Chấn Cương Quỷ Đế, giờ khắc này, ngay cả Hoành Động Quỷ Đế cũng hai mắt trợn tròn, giận dữ hét lên:

- Họ Diệp, bổn đế thề báo thù rửa hận!

-----------------

- Lâm đại tỷ, ngươi tỉnh rồi.

Trong một khách sạn bình thường ở bản Bản Đương trấn, Lâm Mạn Ny vừa tỉnh giấc, bên tai vang lên thanh âm hỏi thăm của Âm Thủy quỷ vương:

- Bữa sáng đã chuẩn bị xong, đồ dùng rửa mặt cũng đã chuẩn bị trong nhà vệ sinh...

- Các ngươi là ai?

Lâm Mạn Ny đang còn mông lung, đột nhiên nghe thấy bên tai truyền đến thanh âm nữ tử xa lạ, nhất thời giật mình, nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua! Vội vàng ngồi dậy, gấp giọng hỏi:

- Hiện tại là mấy giờ rồi?

- Chúng ta là hộ vệ của Diệp tiên sinh.

Dáng vẻ của Âm Kim quỷ vương rất bình thường, nhưng không thể không thừa nhận, nụ cười của nàng vẫn có thể làm cho người ta cảm thấy thư thái. Đặt mâm thức ăn trong tay xuống, nàng nói với Lâm Mạn Ny:

- Bây giờ là bảy giờ hai mươi phút sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.