🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Khặc khặc...

Những tiếng cười quỷ dị khiến lòng người khiếp sợ vang lên giữa thiên địa, quỷ ảnh đầy trời mọc ra như nấm đánh về phía những công nhân sửa đường hoàn toàn không có sức phản kháng, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp núi rừng, hòa cùng với tiếng cười càn rỡ của đám ác quỷ, khiến lòng người kinh hãi!

- Đi!

Không tới một phút, mấy trăm công nhân sửa đường cứ như vậy chết thảm dưới quỷ trảo của những ác quỷ này, cùng với hai đại Quỷ Đế sơ giai Chấn Cương Quỷ Đế và Hoành Động Quỷ Đế hiện thân, suất lĩnh mấy chục ác quỷ hóa thành một trận âm phong vù vù, vô ảnh vô tung biến mất.

- Khặc khặc...

Đồng thời với các quỷ vương, Quỷ Đế rời đi, Dung Tan quỷ vương chỉ có thể xem là tồn tại xếp gần cuối cũng thu liễm vẻ kiêng kỵ trên mặt, một lần nở nụ cười khặc khặc về phía Lâm Mạn Ny, chậm rãi buông lỏng quỷ trảo túm lấy cổ Lâm Mạn Ny.

Hắn rất đáng tiếc nhìn Lâm Mạn Ny, lắc lắc đầu nói:

- Mỹ nhân, mặc dù bổn vương thích ngươi hơn nữ quỷ, nhưng thế cục bây giờ không cho phép bổn vương mềm lòng với ngươi.

- Ngươi...

Hai tròng mắt Lâm Mạn Ny chợt co rụt lại, thậm chí quên mất đau đớn lúc trước Dung Tan quỷ vương túm lấy cổ nàng mang đến, trong đầu chỉ còn lại một ý niệm, ta... phải chết sao?

Chú ý tới vẻ thần sắc hoảng sợ của Lâm Mạn Ny, nụ cười của Dung Tan quỷ vương cũng càng thêm nồng đậm, ánh mắt của hắn lướt qua trên người Lâm Mạn Ny, cười nói:

- Yên tâm, để bảo đảm sau khi ngươi chết bản thể vẫn có thể giữ được dáng vẻ hiện tại, dễ dùng cho bổn vương, bổn vương sẽ cho ngươi một cái chết êm ái, bảo đảm sau khi ngươi chết dung mạo vóc người sẽ giống như khi còn sống...

- Gâu Gâu!

Dung Tan quỷ vương còn chưa dứt lời, con chó Điền Viên Trung Hoa thương thế kinh người lại một lần nữa lảo đảo đứng dậy, hai mắt đầy máu phát ra một trận chó sủa về phía Dung Tan quỷ vương, thân ảnh màu vàng lóe lên, nó... lại một lần nữa đánh về phía Dung Tan quỷ vương!

- Hắc, ngươi muốn chết!

Nhận thấy dị động từ phía sau truyền đến, Dung Tan quỷ vương đột nhiên cười nhẹ một tiếng, mạnh mẽ xoay người, giơ tay phải lên, trong lòng bàn tay quỷ trảo khô gầy hiện lên u quang làm người ta khiếp sợ...

- Thình thịch!

Một tiếng va chạm trầm muộn vang lên, u quang màu xanh trong chốc lát oanh kích lên người con chó Điền Viên Trung Hoa, lực đánh khổng lồ vào lập tức đánh bay con chó Điền Viên Trung Hoa ra ngoài!

- Ô ô...

Con chó Điền Viên Trung Hoa phát ra một trận thanh âm nức nở không cam lòng, nặng nề ngã trên mặt đất, song, không đợi nó một lần nữa đứng dậy, u quang màu xanh đã bao trùm toàn thân của nó, ngay sau đó... Đạo u quang màu xanh hóa thành một đoàn hỏa diễm nóng rực!

- Gâu Gâu!

Giữa ngọn lửa thiêu đốt, con chó Điền Viên Trung Hoa vẫn gắng gượng đứng dậy, ngửa mặt lên trời phát ra một trận chó tru thống khổ làm cho người ta đau lòng muốn rơi lệ!

- Hô...

Một trận gió lạnh thổi qua, ngọn lửa màu xanh từ từ tiêu tán, da máu của con chó Điền Viên Trung Hoa đã sớm biến mất, chỉ để lại một bộ bị bộ xương màu đen trên nền đất, như muốn kể lại nỗi thống khổ nó gặp phải trước khi chết.

- A Hoàng!

Lâm Mạn Ny cũng không cách nào kìm nén được nỗi đau đớn này, thất thanh hô to! Nước mắt bất lực chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng, khí tức tuyệt vọng từ từ bao phủ trong lòng nàng.

- Khặc khặc...

Lúc này tiếng cười giả tạo của Dung Tan quỷ vương lại vang lên, hắn cười nói với Lâm Mạn Ny:

- Sau này khi phục tùng bổn vương, hi vọng ngươi còn có thể giữ dáng vẻ hiện tại... Bổn vương sẽ cho ngươi biết, quật cường... cũng phải trả giá như thế nào.

- Ngươi rất nhanh sẽ biết, động vào nữ nhân của ta sẽ phải trả giá như thế nào.

Tiếng cười uy hiếp của Dung Tan quỷ vương vừa dứt, phía sau chợt vang lên thanh âm của một gã nam tử trẻ tuổi phảng phất như băng sơn vạn năm, sát ý băng hàn đã xâm nhập đến tận xương tủy!

- Người nào?!

Dung Tan quỷ vương hoàn toàn không phát hiện ra sự xuất hiện của người trẻ tuổi này, vẻ kinh hãi lập tức xuất hiện trên mặt hắn!

- A Thành!

Không giống với phản ứng của Dung Tan quỷ vương, Lâm Mạn Ny vốn đã lâm vào tuyệt vọng, sắc mặt vui mừng, sau khi kêu lên một tiếng, sắc mặt biến đổi, thất thanh nói:

- Ngươi... Sao ngươi lại tới đây?!

Lâm Mạn Ny đã tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của Dung Tan quỷ vương, đối với một người hoàn toàn không biết tình huống thật sự của Diệp Dương Thành, sau giây phút vui mừng ngắn ngủi nàng lập tức lâm vào tình cảnh tay chân lạnh như băng, nàng không cho rằng Diệp Dương Thành có thể chạy thoát khỏi ma trảo của Dung Tan quỷ vương.

Nghĩ tới đây, Lâm Mạn Ny không cách nào ức chế kinh hoàng trong lòng, lúc này, nàng căn bản không có tâm tư đi truy cứu tại sao Diệp Dương Thành lại đột nhiên xuất hiện ở đây, suy nghĩ duy nhất trong lòng nàng lúc này, chính là liều chết ngăn cản Dung Tan quỷ vương, tranh thủ thời gian cho Diệp Dương Thành chạy trốn!

- Ngươi đi mau đi!

Lâm Mạn Ny liều mạng lắc đầu, la lớn với Diệp Dương Thành:

- Hắn... Hắn không phải là người!

- Khặc khặc...

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, biểu hiện sợ hãi của Lâm Mạn Ny phảng phất mở ra cho Dung Tan quỷ vương một cánh cửa hiểu rõ thực lực của Diệp Dương Thành, Lâm Mạn Ny càng sợ hãi, hắn lại càng thấy được Diệp Dương Thành căn bản không có bao nhiêu thực lực!

Tiếng cười khặc khặc một lần nữa vang lên, sắc mặt Dung Tan quỷ vương lạnh như băng xoay người lại, dùng một loại ánh mắt nghiên cứu đánh giá Diệp Dương Thành, khàn khàn hỏi:

- Ngươi là nam nhân của nàng?

- Nàng là nữ nhân của ta.

Đối mặt với dáng vẻ kinh người của Dung Tan quỷ vương, Diệp Dương Thành chỉ hít nhẹ một hơi, nhẹ nhàng bước ra một bước, dùng một loại giọng nói hết sức bình tĩnh mở miệng nói:

- Lúc nào cũng vậy.

- Khặc khặc... Ngươi cũng rất cứng đầu.

Dung Tan quỷ vương ngửa mặt lên trời cười một tràng, chợt giơ quỷ trảo lên, dùng móng tay sắc bén chỉ về phía Diệp Dương Thành, nói:

- Bổn vương bất kể nàng là nữ nhân của ngươi, hay ngươi là nam nhân của nàng, tóm lại, bổn vương đã để mắt đến nữ nhân này rồi, bất kỳ là nam nhân từng tiếp xúc với nàng... cũng phải chết!

- Từ trước đến giờ chưa có người nào sau khi động vào người của ta còn có thể bình yên vô sự.

Diệp Dương Thành giận đến cực hạn, ngược lại bình tĩnh lại. Hắn khẽ nghiêng đầu nhìn thoáng qua bộ xương của con chó Điền Viên Trung Hoa, thản nhiên nói:

- Lá gan của ngươi rất lớn.

Chú ý tới ánh mắt của Diệp Dương Thành, sắc mặt Dung Tan quỷ vương khẽ biến đổi, trầm thấp hỏi:

- Con thú dữ kia là ngươi nuôi?

- Nuôi?

Diệp Dương Thành cười:

- Không, nó... Là bộ hạ trung thành nhất của ta!

Cho đến khi Diệp Dương Thành chính miệng thừa nhận điểm này, sâu trong linh hồn Dung Tan quỷ vương mới dâng lên một trận kiêng kỵ nồng đậm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.