Hơn mười phút sau, Strong thay một chiếc áo sơ mi sạch sẽ, cũng không mặc áo khoác tây trang, dẫn theo nữ thư ký Emma vội vã chạy tới phòng họp nội các bên trong Nhà Trắng, lúc này, phàm là thành viên nội các có thể chạy tới đây, đều có vẻ mặt ngưng trọng ngồi bên cạnh bàn hội nghị.
Nhìn thấy Strong mang theo nữ thư ký Emma đẩy cửa đi vào, Quốc vụ khanh Fisher lập tức đứng dậy, vô cùng lo âu hỏi Strong:
- Tổng thống, kim khố của ngân hàng dự trữ liên bang New York và kim khố của Fort Knox, thật sự bị đạo tặc lấy sạch sao?
Bởi vì chuyện này phát sinh cực kỳ nhanh chóng làm cho người ta hoa mắt, khiến chính phủ nước Mỹ căn bản không kịp phản ứng, cộng thêm chuyện phong tỏa nhân viên khắp nơi, khiến bên trong Nhà Trắng, ngoại trừ nữ thư ký Emma và phó Tổng Thống Agustin, những thành viên nội các còn lại tạm thời cũng chỉ biết chuyện hai kim khố bị mất trộm, nhưng tình huống cụ thể còn phải đợi Tổng thống Strong tới đây, sau đó mới có thể tiến hành tìm hiểu.
Lúc này, phó Tổng thống Agustin cũng không ở trong nước, cho nên, con đường đạt được tin tức chính xác giữa các thành viên nội các cũng có vẻ tắc nghẽn.
Lúc này nhìn thấy Strong tiến vào, bọn họ dĩ nhiên vội vàng mở miệng hỏi thăm, dù sao cũng là kim khố chứ không phải kho lúa một quốc gia, nó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến ổn định thị trường trong nước cùng với danh dự của quốc gia trên trường quốc tế.
Vật tư chiến lược trọng yếu như thế, một khi xảy ra vấn đề.. Bọn họ căn bản không dám nghĩ tới, bởi vì... đó thật sự là chuyện thật sự đáng sợ, có thể xem là một cuộc đại tai nạn.
Dưới cái nhìn soi mói và khẩn trương của các quan viên nội các, mặc dù Strong đã phun ra vài ngụm máu, sắc mặt có vẻ nhợt nhạt, nhưng cũng không có nguy cơ bất tỉnh, hắn nặng nề gật đầu, nói:
- Bốn trăm mười một tấn vàng thuộc về chúng ta trong kim khố của ngân hàng dự trữ liên bang New York đều bị cướp sạch.
- Trời ạ, điều này sao có thể?
Quốc vụ khanh Fisher khiếp sợ kinh hô, trên đầu nhất thời hiện ra mấy dấu hỏi lớn, hắn hỏi tiếp:
- Kim khố nằm ở phố Wall, chẳng lẽ đám cảnh sát tuần tra đều là người mù hay sao? Chẳng lẽ trong kim khố được xưng là con kiến cũng bò không ra, tất cả hoạt động bảo vệ đều chỉ là đồ trang trí hay sao? Chẳng lẽ....
Mới nói được phân nửa, Fisher hơi có chút định thần trở lại, hắn kinh ngạc nhìn tổng thống Strong, khó khăn nuốt nước miếng, khô khốc nói:
- Tổng thống, ngài... Ngài mới vừa nói... hơn tám nghìn tấn vàng dự trữ trong kim khố của ngân hàng liên bang, chỉ có bốn trăm mười một tấn vàng thuộc về chúng ta bị lấy mất? Nói cách khác….
- Ngươi đoán không sai.
Sắc mặt Strong khó coi gật đầu, đáp:
- Chỉ mất vàng của nước ta, còn vàng của những nước khác trong kim khố không mất một xu.
- Chuyện này...
Sau khi suy đoán trong lòng chiếm được đáp lại và khẳng định của tổng thống Strong, mọi người không khỏi há to miệng, mở to hai mắt nhìn nhau.
- Hơn nữa, còn có hai tin tức hết sức bất hạnh cần phải báo cho các ngươi.
Nhìn thoáng qua các quan viên nội các hiện tại đều đã trố mắt đứng nhìn, Strong không khỏi giơ tay lên ấn vào huyệt thái dương, khoát tay áo nói với nữ thư ký Emma:
- Cô nói đi.
- Vâng, tổng thống.
Nghe thấy Strong phân phó, nữ thư ký Emma dĩ nhiên hiểu được khốn cảnh Strong gặp phải hiện tại, lập tức liền gật đầu đáp ứng, bước về phía trước, nói:
- Các tiên sinh, các nữ sĩ, ngoài chuyện kim khố của ngân hàng dự trữ liên bang bị lấy trộm bốn trăm mười tấn vàng, kim khố ở Fort Knox cũng đã bị cướp sạch không còn...
- Đợi một chút…
Emma còn chưa nói xong, bộ trưởng bộ tài chính Hilda cũng đã sắc mặt đại biến, từ chỗ ngồi đứng dậy, kinh hãi nhìn Emma, chần chờ nói:
- Emma, cô nói cướp sạch là có ý gì?
Không khí phòng họp càng thêm căng thẳng, dưới cái nhìn soi mói của mọi người, Emma nhẹ hít vào một hơi, nhìn Hilda, nói:
- Bộ trưởng Hilda, tôi nói cướp sạch chính là kẻ trộm đã hoàn toàn trộm sạch kim khố Fort Knox...
- Không thể nào.
Một gã nam tử hơn năm mươi tuổi nhảy lên, sắc mặt âm tình bất định quát:
- Trong kim khố Fort Knox còn có bốn ngàn năm trăm bảy mươi tấn vàng, hơn nữa, ở Fort Knox còn đồn trú binh lính bộ binh tinh nhuệ nhất của chúng ta, không có tên cướp nào có thể đột phá phong tỏa hỏa lực tiến vào kim khố, cho dù bọn họ tiến vào kim khố, làm sao bọn họ có thể cướp sạch bốn ngàn năm trăm bảy mươi tấn vàng?
Chất vấn của người này, tựa hồ cũng nói ra tiếng nói của tất cả mọi người, đối diện với ánh mắt dò xét của mấy quan viên nội các, Emma cúi đầu nói:
- Emma cũng không biết bọn cướp làm sao có thể tiến vào kim khố, làm thế nào lấy vàng đi, nhưng sự thật chính là, hiện tại trong kim khố của Fort Knox đã hoàn toàn trống rỗng, không chỉ có tất cả vàng bị trộm, còn có số lượng lớn tài liệu kỹ thuật trân quý bị kẻ trộm lấy đi, ngoài ra...
Emma ngẩng đầu nhìn Strong sắc mặt âm trầm nhưng không lên tiếng, trong lòng thầm thở dài, nói tiếp:
- Ngoại từ kim khố Fort Knox bị lấy trộm, xe tăng thiết giáp Dul88 kiểu mới vừa nghiên cứu thành công cũng bị kẻ trộm lấy đi, trong đó bao gồm tất cả mọi thứ của cơ sở nghiên cứu.
- Tất cả mọi thứ?
Mọi người sửng sốt.
- Đúng vậy, tất cả mọi thứ.
Emma khẳng định gật đầu:
- Bao gồm chổi quét sân, cây lau nhà, sọt rác, máy đun nước, thùng nước... Cả cơ sở nghiên cứu dưới đất cũng bị lấy sạch, kẻ trộm không lưu lại cho chúng ta bất kỳ thứ gì, hơn nữa, ở hiện trường cũng không tìm được bất kỳ đầu mối hữu dụng nào.
- Kim khố của ngân hàng dự trữ liên bang New York bị lấy trộm bốn trăm mười tấn vàng, kim khố Fort Knox bị trộm bốn ngàn năm trăm bảy mươi tấn vàng cùng với xe tăng Dul88 kiểu mới đã nghiên cứu thành công và số lượng lớn tài liệu kỹ thuật...
Trong lòng bộ trưởng bộ tài chính Hilda thầm tính toán, một luồng cảm giác bi thương chợt dâng cao từ đáy lòng nàng, nàng thất thanh nói:
- Xe tăng giá trị một ngàn tỉ Đô-la, vàng giá trị một ngàn trăm năm tỷ Đô-la, tài liệu kỹ thuật giá trị hơn ngàn tỉ Đô-la, trời ạ..
- Bịch.
Bộ trưởng bộ tài chính Hilda có lẽ đã đoán được sau khi tin tức này được tiết lộ, dân chúng cả nước sẽ bạo động như thế nào, nàng như mơ hồ nhìn thấy tràng diện các quan viên nội các bị dân chúng tức giận xé thành mảnh nhỏ, nàng cũng không áp chế nổi sợ hãi và kinh hoảng trong lòng, cộng thêm bệnh cũ lại phát tác... Trước mắt tối sầm, bất tỉnh ngã trên mặt đất.
Hilda hôn mê càng khiến không khí khẩn trương bên trong phòng họp càng thêm nồng đậm, Emma nhanh chóng tiến lên, ấn vào huyệt nhân trung của Hilda, sau hơn một phút, Hilda mới mê man mở hai mắt ra, thấp giọng nói:
- Lạy chúa, giờ chúng ta phải làm gì.
- Hiện tại việc đầu tiên chúng ta phải làm, chính là lập tức phong tỏa tin tức kim khố mất trộm, quyết không thể để tin tức này tiết lộ ra ngoài.
Thời khắc mấu chốt, vẫn là tổng thống Strong đứng ra chỉ đạo.
Chỉ thấy hắn đứng dậy, trầm giọng nói:
- Tiếp theo, báo cho cục CIA phải vô cùng chú ý hàng loạt giao dịch vàng trên thị trường quốc tế, mặt khác, ta nghĩ, chúng ta cần phải nhanh chóng tìm được một khoản tiền.
- Tiền?
Mọi người sửng sốt.
- Không sai, chính là tiền.
Strong hít một hơi thật sâu, trì hoãn nói:
- Nếu như không tìm được số vàng bị trộm trở về, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách tiếp tục mua vàng từ những con đường khác, tin tức không thể phong tỏa vĩnh viễn,chúng ta chỉ có thể chuẩn bị thật tốt.
- Nhưng vấn đề là, tiền từ đâu ra?
Quốc vụ khanh Fisher ném ra một nghi vấn lớn nhất, đúng vậy, tài chính của chính phủ đã sa vào trạng thái nguy cơ, phương thức kiếm tiền có thể nghĩ đến cũng đã nghĩ tới, tiền từ đâu ra? Có thể kiếm tiền từ con đường nào?
Nghe được câu hỏi của Fisher, Strong cũng khó tránh khỏi sửng sốt, đúng vậy, tiền từ đâu ra?
Khi tất cả mọi người đang lộ ra thần sắc kinh ngạc, có một người đàn ông mặt lộ vẻ suy tư, mấy phút sau, hắn chậm rãi phun ra mấy chữ:
- Ma túy, súng ống đạn được.
Kể từ khi cánh tay ác ma của Tam Giác Vàng bị Diệp Dương Thành tận diệt, lực lượng vũ trang của đám buôn ma túy ở Tam Giác Vàng cũng tiến vào quá trình tranh đoạt địa bàn, ngọn nguồn ma túy lớn nhất thế giới, khu Tam Giác Vàng phát sinh tình trạng như vậy, dĩ nhiên cũng ảnh hưởng cực lớn đến giao dịch ma túy trên thị trường quốc tế.
Tình hình trực quan nhất là, tổng lượng ma túy do Tam Giác Vàng xuất ra so với năm trước đã giảm xuống sáu mươi phần trăm lượng cung ứngma tú, giá ma túy trên thị trường quốc tế cũng đang nhanh chóng tăng lên, nếu như lúc này có thể một lần nữa đoạt lại nơi sản sinh ma túy của Tam Giác Vàng, dựa vào lực lượng trên biển của nước Mỹ, hoàn toàn có thể đảm nhận công việc vận chuyển ma túy tạm thời.
Nếu quá trình này không có gì bất ngờ xảy ra, chính phủ nước Mỹ có thể gom góp được số lượng lớn tài chính trong thời gian rất nhanh là, ứng phó với khủng hoảng tài chính đã phát sinh hiện tại, thậm chí, còn có thể thông qua cách khác mua lại số vàng bị mất trộm, bổ khuyết chỗ trống.
Ngoài ma túy, súng ống đạn dược chắc chắn cũng là một trong những thứ có món lãi kếch sù nhất trên thế giới, nước Mỹ chính là nước buôn lậu súng lớn nhất trên thế giới, bọn họ có mạng lưới vận chuyển và đầu mối tiêu thụ hoàn mỹ, chỉ cần gia tăng lượng súng ống xuất ra, muốn gom góp số lượng lớn tài chính cũng có thể làm được.
Mặc dù hai biện pháp này đã cổ hủ, nhưng cũng là biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề trước mắt.
Nghĩ đi nghĩ lại, tất cả mọi người khó tránh khỏi có chút tâm động, ngay cả tổng thống Strong cũng lộ ra ý động.
Tựa hồ thấy được phản ứng của mọi người, nam tử mở miệng đề nghị lập tức nói:
- Hơn nữa, mặc dù cánh tay ác ma đã bị phá thành mảnh nhỏ, nhưng mấy tên dẫn đầu có lực lượng mạnh nhất trong đó vẫn là người của chúng ta, chỉ cần tiến hành chỉnh hợp mấy luồng lực lượng này, cung cấp ủng hộ nhất định, khôi phục địa vị của cánh tay ác ma ở khu Tam Giác Vàng cũng là chuyện sớm hay muộn.
Ai mà không thích không làm mà hưởng, một vốn bốn lời.
Những lời cuối cùng của người này, hoàn toàn gạt bỏ băn khoăn của mọi người, lúc này tổng thống Strong phối hợp nói:
- Cứ làm như vậy đi.
Ở trung tâm nước Cộng hòa liên bang Somalia, có một căn biệt thự kiểu Châu Âu chiếm diện tích hơn hai ngàn thước, nhìn từ xa có thể thấy chủ nhân của nơi này, nhất định là một gã rất giàu có.
Nhìn đám vệ sĩ cầm súng đi lại bên ngoài biệt thự, lại càng chứng minh điểm này, có thể có võ trang tư nhân ở Somalia… ai cũng biết chủ nhân của nơi này làm cái gì.
Diện tích chung của Somalia đạt sáu mươi ba vạn mét vuông, nằm trên bán đảo Somalia phía đông đại lục Châu Phi, bởi vì phía bắc giáp vịnh Aden, phía đông giáp Ấn Độ Dương, phía tây giáp Kenya và Ethiopia. Phương hướng phía tây cũng giáp với Djibouti, có đường ven biển dài nhất Châu Phi, gặp ưu thế địa lý may mắn, trực tiếp tạo cho Somalia có một nền “văn minh hải tặc”.
Kể từ năm 1991, sau khi chính quyền Tây Á rơi đài, Somalia vẫn bị vây trong trạng thái hỗn loạn võ trang quân phiệt cắt cứ, toàn bộ quốc gia không có chính phủ, triệt triệt bị chia năm xẻ bảy.
Dưới tình huống thiếu hụt giám thị, quân phiệt có võ trang tư nhân trải rộng sáu mươi ba vạn cây số ở nơi này, tiếng xấu của hải tặc Somalia, cũng truyền khắp thế giới.
Chủ nhân của căn biệt thự này, từ phạm vi nào đó mà nói, chính là một thành viên của hải tặc Somalia, chẳng qua hắn chưa bao giờ tham dự hành động hải tặc ép buộc tàu hàng, nhưng trong đám hải tặc Somalia, bất luận hắn đi tới chỗ nào, cũng sẽ nhận được hoan nghênh cực kỳ nhiệt liệt.
Bởi vì... Hắn là tay buôn lậu súng, bọn hải tặc ép buộc tàu hàng, vơ vét tài sản tiền chuộc, hơn phân nửa số tiền chuộc này là rơi vào túi hắn, mà bọn hải tặc muốn tìm kiếm vũ khí kiểu mới, cũng phải thông qua hắn, mới có được lượng vũ khí vô tận trong tay.
Theo lời Williams mà nói, đó chính là hải tặc là cha mẹ của hắn, còn hắn cũng là cha mẹ của hải tặc. Tóm lại song phương đều là cha mẹ của nhau, không ai nợ ai.
Là lực lượng lớn nhất còn lưu lại sau khi cánh tay ác ma giải thể, trong tay muốn tiền có tiền muốn người có người, hắn đã quen làm xằng làm bậy, đã sớm vứt nhiệm vụ của mình khi tiến vào Bàn Tay Ác Ma ra sau đầu, thậm chí từ lâu đã có ý nghĩ thoát khỏi sự khống chế của chính phủ nước Mỹ.
Mà hắn cũng làm đúng như vậy, chính phủ nước Mỹ bởi vì chuyện ở quần đảo Okinawa mà vô cùng bận rộn, trực tiếp bỏ hắn qua một bên, điều này cũng làm cho hắn tranh thủ được rất nhiều thời gian và cơ hội tự lập làm vua, dựa vào đám thân tín cố ý bồi dưỡng và nhân mạch trải thảm trước kia, Williams rất nhanh khống chế được thành viên của Bàn Tay Ác Ma dưới tay mình.
Hơn nữa trực tiếp thoát khỏi khống chế của chính phủ nước Mỹ, bắt đầu tùy ý làm bậy, rất nhiều vũ khí trước kia bị chính phủ nước Mỹ ra lệnh cấm vận đến Somalia, đều bị hắn buôn lậu đến Somalia, cũng vì vậy mà đạt được một khoản tài phú cực lớn.
Trước kia, trong số lợi nhuận hắn thu được, có một phần tương đối lớn là phải nộp cho đầu lĩnh của Bàn Tay Ác Ma, còn đầu lĩnh của Bàn Tay Ác Ma cũng phải giao ra một phần tương đối lớn cho nước Mỹ, cuối cùng số thu nhập còn lại trong tay hắn, thường chỉ chiếm 10% tổng số, thậm chí còn ít hơn.
Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, bất luận thu vào bao nhiêu, một xu cũng không giao cho nước Mỹ, tất cả đều lưu tại trong tay mình, hơn nữa đám đầu lĩnh hải tặc tự cho mình là tướng quân của Somalia càng thêm cung kính hắn, khiến hắn cảm nhận được ở Somalia muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, quyền thế ngập trời.
Dưới tình huống như vậy, kẻ ngu mới nguyện ý trở lại chiếc lồng bị người khác tiết chế, cả ngày lo lắng cái này, kiêng kỵ cái kia, cuộc sống như thế còn thú vị gì?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]