🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hoạt hóa công năng nêu lên nhiệm vụ sự kiện thiện ác bình thường ( mỗi tháng số lượng nêu lên tăng 3765 lần).

Hoạt hóa công năng bị động nêu lên nhiệm vụ sự kiện trọng đại thiện ác, quan hệ ích lợi thần quốc, số lần nêu lên vô hạn, hoàn thành nhiệm vụ đạt được ngoài định mức thưởng cho công đức huyền điểm cùng thần nguyên.

Hoạt hóa công năng chủ động nêu lên nhiệm vụ dương thiện trọng đại, số lần nêu lên vô hạn, nhiều nhiệm vụ không thể đồng thời tiến hành, hoàn thành nhiệm vụ đạt được ban thưởng ngoài định mức công đức huyền điểm cùng thần nguyên.

Hoạt hóa công năng trung cấp pháp thuật tân tăng, nắm giữ học tập sử dụng sơ cấp pháp thuật cùng bộ phận vốn có ( mỗi lần tiêu hao linh lực hạn mức cao nhất 2500 điểm).

Hoạt hóa công năng cường hóa thể chất bản thân của người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách.

Hoạt hóa công năng thẩm phán thiện ác.

Hoạt hóa năng lực cho người nắm giữ thần cách trao quyền cho thần sử cùng linh bộc xây dựng tu di huyễn cảnh tiến hành thẩm phán thiện ác trong khu quản hạt.

Hoạt hóa năng lực trao quyền cho thần sử cùng linh bộc khả năng thu nhận, chỉ huy, khống chế quỷ hồn ác nhân làm việc cho mình, cùng năng lực giúp bọn hắn hối cải làm lại cuộc đời.



Cấp bậc thần cách hiện tại của ngài là cấp mười.

Hiện tại ngài có được thần nguyên 1610500 điểm.

Hiện tại ngài có được công đức huyền điểm: 201926659 điểm.

Hiện tại ngài có được linh lực 72609632 điểm.

Công đức huyền điểm tích lũy tới 436000000 sẽ thăng lên cấp mười một, có thể mở ra nội dung trang mười một Cửu Tiêu, đạt được thần quyền mới, mở rộng phạm vi khu quản hạt của ngài.





Đồng dạng là một chuỗi liệt kê thật dài, khái quát thần quyền cùng các loại tin tức, sau khi Diệp Dương Thành tập trung tinh thần xem kỹ từ đầu tới cuối, ánh mắt trực tiếp rơi vào một nội dung.

- Trung cấp tu di huyễn cảnh, có gì khác biệt với sơ cấp?

Lời nói của Triệu Dung Dung lúc trước vẫn còn lượn lờ bên tai Diệp Dương Thành, tuy nói loại thần quyền này bị vị sư phụ kia xem thường đến cực điểm, nhưng không thể phủ nhận, tu di huyễn cảnh tồn tại làm ra trợ giúp rất trọng yếu đối với Diệp Dương Thành.

Cửu Tiêu Thần Cách thoáng trầm mặc, lại đưa ra giải thích:

- Trong sơ cấp, bị dùng linh hồn hình thái tiến vào tu di huyễn cảnh nhận trừng phạt, thuộc loại xây dựng bên trong, sau khi tiến vào chỉ có thể làm ra chút bản năng phản ứng rất nhỏ.

Mà trung cấp tu di huyễn cảnh là xây dựng bên ngoài, có thể làm ra bất kỳ động tác gì, hơn nữa xây dựng trung cấp huyễn cảnh có thể làm người nắm giữ thần cách bảo trì thanh tỉnh trong bất kỳ trạng thái nào.

Chứng kiến đoạn giải thích này, Diệp Dương Thành hít sâu một hơi.

Nếu như nói sơ cấp huyễn cảnh chỉ như một đoạn điện ảnh truyền trong đầu, như vậy trung cấp chính là làm cho mục tiêu tiến vào tham dự bộ phim điện ảnh kia.

Nói cách khác, mục tiêu sẽ thừa nhận thương tổn trong huyễn cảnh, nhưng người ngoài căn bản không biết mục tiêu đã gặp phải chuyện gì.

Nếu Diệp Dương Thành xây dựng trung cấp huyễn cảnh cho một kẻ háo sắc, hắn nhìn thấy chung quanh mình đều là mỹ nữ, khi hắn lao tới thì trên thực tế là nhảy xuống vách núi.

Như vậy mãi cho tới khi hắn ngã chết, khuôn mặt hắn vẫn cứ giữ nguyên nụ cười!

Tỉ mỉ nghĩ một chút tác dụng của trung cấp tu di huyễn cảnh, hắn biết được mình chiếm được thần quyền thập phần hữu dụng, thậm chí có thể dùng danh nghĩa thôi miên sư tiến hành che giấu, quang minh chính đại sử dụng.

Ngoài nội dung này, hắn còn chú ý tới hai công năng mới, đó là cấp cho thần sử tự chủ tu luyện Thần Tu thuật, cùng cấp cho sinh vật chung cực cường hóa tự chủ tu luyện Thần Tu thuật.

Chính thức hoàn thành xong toàn bộ trình tự thăng chức thần cách cấp mười, tiếp theo việc hắn cần làm là giải quyết thiên tai trong khu quản hạt…

s

Ánh nắng mặt trời chói chang, mang giày giẫm lên mặt đất khô cạn, thậm chí còn cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng truyền dưới chân mình, trong một khu Lương Sơn Di tộc tự trị huyện Hội Đông tỉnh Tứ Xuyên, trong một lòng sông khô cạn, một lão giả mái tóc hoa râm làn da ngăm đen, vẻ mặt mờ mịt đứng giữa lòng sông vốn từng có nước chảy xiết, yên lặng quét mắt nhìn hết thảy hoàn cảnh chung quanh mình.

Con sông này tên là sông Lai Xuân, cơ hồ xỏ xuyên qua toàn bộ huyện Hội Đông, trong ngày thường dân chúng dùng sinh hoạt, tưới đồng ruộng đều dựa vào nhánh sông này, mà bây giờ con sông vốn từng có dòng nước chảy xiết không biết bao nhiêu năm, đã hoàn toàn cạn khô.

Dưới lòng sông nứt nẻ, có không ít những hố lớn hố nhỏ, đây đều là dấu vết mà dân chúng đào móc múc lên nước sông còn lưu lại, lúc ban đầu chỉ cần đào xuống chừng ba mươi phân là có thể nhìn thấy nước sông chảy ra, tuy rằng đục một chút, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng dùng để tưới ruộng đồng.

Nhưng theo thời gian trôi qua, nước sông ngày càng giảm bớt, thẳng cho tới hôm nay, vị lão nhân này đã đào sâu chừng hơn một thước, nhưng thùng nước bên cạnh hắn chỉ đựng chừng mười phân bùn lầy, thậm chí còn không phải là nước đục!

Từ khi đại hạn bắt đầu hơn ba tháng trước, cả cảnh nội huyện Hội Đông đã hơn trăm ngày chỉ có chút mưa ít ỏi, mà dân chúng trong huyện Hội Đông chỉ có thể trơ mắt nhìn nước sông Lai Xuân mà họ dựa dẫm sinh tồn không ngừng cạn kiệt xuống.

Hơn một tháng trước, đập nước thượng du sông Lai Xuân thỉnh thoảng còn mở đập bổ sung nước sông Lai Xuân, miễn cưỡng duy trì việc cung cấp nước cho cảnh nội trong huyện, mãi đến khi mực nước trong đập tại thượng du hạ thấp hơn mực nước cảnh giới bốn thước, chính đập chứa nước cũng không còn khả năng lo cho chính bản thân mình, căn bản vô lực cung cấp nước xuống hạ du con sông, chỉ có thể đóng lại cửa đập, mỗi ngày cầu trời khẩn phật mong ngóng trời mưa.

Nhưng không biết có phải do ông trời đang ngủ quên, mặc cho bọn họ chờ đợi thế nào, thành kính ra sao, nhưng vẫn không có mưa, hiện tại đàn cá sinh tồn trong đập chứa nước cũng đã lần lượt lật bụng, nếu như trời còn không mưa, đập chứa nước cũng hoàn toàn khô cạn, các loài cá nơi đó xem như sẽ hoàn toàn xong đời.

Vô luận là động vật, thực vật hay nhân loại, khi đối mặt cùng hạn hán tồi tệ như thế, đều vô lực, bọn họ chỉ có thể ngóng trông, cầu khẩn, ngoài ra không còn cách nào khác.

Trong đôi mắt mờ đục hiện lên vẻ mờ mịt, lão nhân dáng người nhỏ gầy làn da ngăm đen chống cây cuốc, yên lặng cúi đầu nhìn hố to mình vừa cực khổ đào móc suốt gần một giờ, nhìn chút bùn đất ướt át đang dần khô cạn, lại nhìn chút bùn lầy trong thùng…

Đôi mắt mở trừng, hai hàng nước mắt mờ đục chảy xuống, hắn khóc, khóc không chút thanh âm.

Ở bờ bên trái sông Lai Xuân, hắn đã dốc hết toàn bộ tiền bạc nhận thầu hơn mười mẫu đất, trồng cây ớt, nguyên bản hi vọng năm nay thu hoạch tốt, còn có thể kiếm được khoản tiền cải thiện cuộc sống nghèo khổ trong nhà, nhưng hiện tại cánh đồng ớt đã hấp hối, nếu còn không có nước, ngày chết héo sẽ không bao xa.

- Ông trời ah, lão hán cầu xin ngài, cho chút mưa đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.