🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Dù sao cũng là chuyện mừng lớn, cũng nên thông tri thân thích bạn bè một chút đi?

Diêu Tông Mộc cười nói:

- Chị cho tôi số điện thoại thân thích kia, sân bãi trong nhà quá nhỏ, phỏng chừng cần dựng rạp trước cửa, mượn chút đất trống trước nhà tam cô vậy, không thành vấn đề chứ?

- Xem anh nói chuyện kìa, muốn dùng cứ việc dùng đi.

Tam cô thật rộng rãi khoát tay, trong lòng bổ sung: dù sao không phải nhà của tôi…

Chưa đầy một giờ thời gian, tin tức con gái của Tạ Hiểu Di đã tìm được truyền ra, Diệp Dương Thành đang định để Lâm Mạn Ny lên lầu nghỉ ngơi một chút, nhưng sau đó thật nhiều thân thích bạn bè của Diêu gia đi tới nhà nên hắn đành gạt qua ý nghĩ này.

Đây là ông nội, kia là bà nội, người nọ là tam thúc, đây là tứ thẩm…

Một vòng giới thiệu khiến đầu óc hắn choáng váng, nhưng Lâm Mạn Ny lại nhớ kỹ được họ, sau khi giới thiệu một vòng, nàng thật tự nhiên xưng hô trưởng bối, đối với biểu hiện của nàng, thật làm cho hắn thập phần buồn bực.

Tới hơn bốn giờ chiều, ngoài cửa đã được dựng rạp cùng bày bàn ghế, một nhóm thân thích Diêu gia cùng ra tay sắp xếp nấu ăn, phi thường náo nhiệt, cảnh tượng này làm Lâm Mạn Ny không khỏi có chút ngây ngốc…

Tiếp xúc càng lúc càng nhiều người, mối quan hệ giữa Lâm Mạn Ny cùng Diệp Dương Thành cũng trở thành chủ đề, điều thứ nhất hấp dẫn chú ý là chiếc xe Audi của Diệp Dương Thành, tuy rằng thật thông thường, nhưng giá trị mấy chục vạn, nói rõ điều kiện kinh tế của hắn thật khá.

Điều thứ hai làm họ quan tâm chính là, trước hôm nay Lâm Mạn Ny chỉ là một cô nhi, mà Diệp Dương Thành lại giống như thanh niên đại thiếu nhà giàu, vì sao lại quen biết với một cô nhi đây? Hơn nữa hôm nay còn đi tới gặp mẹ ruột cùng bố dượng của Lâm Mạn Ny…

Dựa theo tập tục, bất kể là nhà trai đi theo nhà gái về nhà, hay nhà gái đi theo nhà trai đến nhà, chỉ cần hai người được trưởng bối trong nhà cho phép, chẳng khác nào tuyên bố chính thức, xem như đã định ra hôn ước.

Đối với cô con gái đột nhiên xuất hiện như Lâm Mạn Ny, thân thích bạn bè của Diêu gia đều đủ xem trọng cùng tươi cười, không khí hòa thuận làm cho Lâm Mạn Ny không nhịn được rơi nước mắt vui sướng…

Cùng thời điểm đó, tại trấn Bảo Kinh cách xa vài trăm cây số, giờ phút này Chu gia như tổ chức đại hội gia tộc, trong một phòng khách nho nhỏ ở lầu một, tụ tập mười mấy người của Chu gia hoặc ngồi hoặc đứng, nhìn thần sắc của họ hiện tại là không cao hứng.

- Vương Tuệ Tuệ, cô đã đến Chu gia, còn mang thai con cháu Chu gia, yên ổn sinh sống không tốt sao? Mới kết hôn được bao nhiêu ngày đã đòi ly hôn, truyền ra ngoài cô bảo mặt mũi Chu gia nên đặt ở đâu?

Đại bá Chu gia bộ dáng mắt to mày rậm, giờ phút này đang cau chặt mày, nhìn Vương Tuệ Tuệ ngồi trên sô pha trầm giọng nói.

- Đại bá, nếu khi trước không phải vì muốn yên ổn mà sống, tôi có thể đáp ứng điều kiện kết hôn của Chu gia sao? Nếu không phải vì nhi đồng trong bụng, tôi cũng không nhẫn nhịn đến bây giờ mới nói rõ.

Vương Tuệ Tuệ suy nghĩ cả buổi tối, cuối cùng làm ra quyết định ly hôn, giờ phút này nghe được lời của đại bá Chu gia, thần thái nàng bình tĩnh, ngữ khí có chút bén nhọn đáp lại một tiếng.

- Vậy chiếu theo ý tứ của cô, chúng tôi đồng ý cô tiến vào cửa Chu gia là bởi vì Chu gia xem trọng chiếc xe kia của cô?

Chu gia đại bá rõ ràng có uy vọng cực cao trong Chu gia, hắn ngồi đối diện Vương Tuệ Tuệ, tư thế như hưng sư vấn tội:

- Nếu Chu gia ở trong mắt cô không chịu nổi như vậy, lúc trước cô cần gì phải gả vào Chu gia? Kiếm cớ tìm lý do, cũng phải đem sự tình cân nhắc thấu đi? Như vậy chạy đến cũng không sợ mất mặt xấu hổ.

- Đúng vậy, cô cho mình là ai ah? Nếu không phải Vệ Quân nhà này chịu cưới cô, đời này của cô cũng là kẻ ế chồng.

Đứng sau lưng đại bá Chu gia là chị ruột của Chu Vệ Quân, trên mặt nàng lộ ra vẻ khinh thường, hai tay khoanh trước ngực cười nhạo nói:

- Gả vào là phúc khí của cô, làm người đừng không biết đủ, trước tiên suy nghĩ trọng lượng của mình rồi hãy nói.

- Có phải là vì chiếc xe kia hay không, trong lòng chúng ta đều hiểu rõ ràng.

Vương Tuệ Tuệ cũng không nhìn chị ruột của Chu Vệ Quân, ánh mắt nhìn chằm chằm đại bá Chu gia, nhẹ nhàng đưa tay sờ vết thương trên mặt mình, ngữ khí thập phần bình tĩnh:

- Nhiều lời vô nghĩa chẳng có ý nghĩa gì, hôm nay tôi đưa ra ly hôn cũng không phải không có bằng chứng, Chu Vệ Quân đoạt đi một vạn hai ngàn đồng tôi chuẩn bị sinh con, trước khi đi còn để lại vết thương trên mặt tôi, nếu các người thừa nhận mắt mình mù không nhìn thấy, tôi cũng không cần nói lời nào, không cần gì cả lập tức rời đi Chu gia.

- Vương Tuệ Tuệ.

Sắc mặt cha của Chu Vệ Quân tối sầm, mạnh mẽ bước lên một bước, cả giận nói:

- Cô đừng cấp mặt không biết xấu hổ, còn tiếp tục làm đừng trách tôi không khách khí.

- Chu Vệ Quân đã làm gì, trong lòng các người biết rõ.

Vương Tuệ Tuệ khẽ cắn môi, không chút yếu thế nhìn cha chồng, lớn tiếng nói:

- Lễ hỏi của Chu gia các người tôi sẽ trả về, của hồi môn hay đồ cưới khác của tôi không cần, nhưng nhất định phải trả xe lại cho tôi, còn một vạn hai ngàn của tôi, nhất định phải trả lại không thiếu một xu.

- Hừ…

Đại bá Chu gia hừ lạnh một tiếng đứng dậy:

- Nếu không trả đây?

- Tôi sẽ lấy tội ngược đãi khởi tố Chu Vệ Quân.

Vương Tuệ Tuệ không hề sợ hãi, đứng bật dậy chỉ vào vết thương trên mặt mình, cố nén chua xót trong lòng lớn tiếng nói:

- Hơn nữa tôi là phụ nữ có thai, nếu cân nhắc hình phạt tội thêm một bậc, đến lúc đó chẳng những phải trả hết toàn bộ đồ vật cho tôi, Chu Vệ Quân cũng phải đi ngồi tù.

Lời tuyên bố này khiến người của Chu gia hoảng sợ, nhưng chị của Chu Vệ Quân cũng hiểu chút pháp luật, bước lên hừ lạnh nói:

- Cô có chứng có gì chứng minh tổn thương trên mặt cô là do em trai tôi đánh?

- Tôi…

Trong lòng Vương Tuệ Tuệ căng thẳng, nhưng không hề sợ hãi:

- Ai cần cô quản!

- Mẹ nó, tiện nhân, đồ thối hàng, hôm nay tao không giáo huấn mày, tao sẽ không họ Chu!

Ngay khi Vương Tuệ Tuệ còn đang giằng co với Chu gia, ngoài cửa truyền vào tiếng rít gào nổi giận của Chu Vệ Quân:

- Tao đánh chết mày!

Thanh âm rít gào của Chu Vệ Quân vừa vang lên, ngoài cửa truyền ra tiếng vang, rất nhanh Chu Vệ Quân đã xuất hiện trước mặt mọi người, trong tay cầm một cây gậy trúc đặt ngay cửa nhà.

Vừa nhìn thấy Chu Vệ Quân cầm lấy gậy trúc xuất hiện tại cửa nhà, thân thể Vương Tuệ Tuệ run lên bần bật, tối hôm qua chuyện phát sinh trên người nàng, ký ức vẫn còn mới mẻ.

Nhưng nàng cũng biết mình bây giờ không có đường lui, sự tình đã đi tới bước này, còn muốn thu tay lại đã chậm, nếu lúc này nàng lựa chọn chịu thua, thái độ của Chu Vệ Quân ngày sau sẽ càng thêm tồi tệ.

Hơn nữa dựa theo hiểu biết của nàng về Chu Vệ Quân từ sau khi kết hôn, nam nhân này là tên ác ôn mười phần, cho dù hiện tại nàng chịu thua, ở trước mặt trưởng bối trong nhà hắn không động thủ với nàng, nhưng quay đầu lại chờ đợi nàng sẽ là tra tấn càng thêm thống khổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.