🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Diệp Dương Thành nhíu mày suy tư khoảng ba phút sau lộ biểu tình khó tin, rùng mình.

- Chẳng lẽ là..

Là người sinh sau năm tám mươi, từ nhỏ tẩm dâm trong phim, kịch truyền hình võ hiệp, Diệp Dương Thành không hề thấy xa lạ đối với chữ nội công. Lực lượng linh hư lớn mạnh trong cơ thể Diệp Dương Thành cũng được hắn định nghĩa là cùng loại với nội công.

Có thể tiêu hao linh lực thi triển pháp thuật, nhưng về quyền cước đao thương thậm chí thân thuật, lực lượng linh hư đem lại tác dụng tăng phúc khó thể dự đoán. Trong các đợt chiến đấu trước đã chứng minh tác dụng của lực lượng linh hư, nhưng hắn hiểu biết quá ít về lực lượng linh hư.

Trong tay Diệp Dương Thành thì lực lượng linh hư là loại máy làm bừa ở một đẳng cấp cao, tăng sức sát thương nắm đấm, tăng độ nhanh nhẹn thi triển thân thuật, tăng chỉ tiêu cơ thể Diệp Dương Thành. Có một điều lực lượng linh hư không thỏa mãn Diệp Dương Thành được là thể chất bản thân hắn.

Linh lực lưu trữ trong Cửu Tiêu thần cách có thể duy trì Diệp Dương Thành thi triển ra pháp thuật có uy lực cường đại, lực lượng linh hư lưu trữ phần bụng giúp Diệp Dương Thành thi triển thần chiến thuật với uy lực siêu mạnh. Nói chính xác thì lực lượng linh hư chỉ là một loại biến chủng của linh lực, tác dụng không khác nhau bao nhiêu, đều là tiêu hao lực lượng bản thân.

Cho đến nay Diệp Dương Thành luôn suy nghĩ một vấn đề. Nếu mỗi vị thần dựa vào linh lực cướp từ nơi khác để thi triển pháp thuật thì trên thế giới này có nhiều linh lực cho thần cướp đoạt đến thế sao?

Không nói đâu xa, với tình trạng bây giờ của Diệp Dương Thành, dù là linh lực hay lực lượng linh hư, thần nguyên là vật phẩm tiêu hao không thể tái sinh. Tiêu hao hết, đường bổ sung duy nhất là cướp đoạt, thưởng thêm vân vân.

Đối với một vị thần thì điều này hạn chế quá lớn. Diệp Dương Thành loáng thoáng cảm thấy tình huống hiện giờ của mình là giai đoạn sơ cấp nhất, sẽ có ngày hắn thi triển pháp thuật không cần rút linh lực trong cơ thể mà trực tiếp khống chế linh lực tồn tại trong thiên địa để công kích.

Đổi ví dụ khác. Diệp Dương Thành bây giờ như trẻ sơ sinh cầm súng lục loạng choạng học đi. Vị thần thật sự là người lớn, không chỉ có súng ngắn còn có pháo to, tên lửa, hỏa tiễn, căn cứ hậu cần hoàn thiện. Diệp Dương Thành tiêu hao viên đạn cần tìm cách lấy thêm đạn từ bên bên ngoài, thần thật sự thì có thể liên tục sinh ra viên đạn, pháo cho mình.

Đây là khác biệt giữa Diệp Dương Thành bây giờ và thần thật sự. ít ra đến bây giờ Diệp Dương Thành còn kém xa với thần thật sự, bởi vì chênh lệch giữa hai bên quá lớn, đây là sự cách biệt về bản chất.

Ngay từ trước kia Diệp Dương Thành đã nhận ra vấn đề này, nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác hơn là tiếp tục. Bây giờ thần tu thuật xuất hiện làm Diệp Dương Thành mừng như điên. Nếu Diệp Dương Thành đoán đúng,thần tu thuật chính là căn cứ hậu cần của một vị thần.

Có lẽ lúc mới bắt đầu căn cứ hậu cần chỉ cung cấp gậy gỗ búa đá nguyên thủy, nhưng theo thời gian trôi qua, tích lũy tăng thêm nhiều, sớm muộn gì sẽ sinh ra viên đạn, đạn pháo, hỏa tiễn, bom nguyên tử...

Điều này quá quan trọng với Diệp Dương Thành. Nếu thần tu thuật đúng là thứ Diệp Dương Thành đoán, nghai là sau khi nắm giữ thần tu thuật hắn mới chính thứ đặt chân trên đại đạo thành thần đi tới cánh cửa bất tử.

Những chuyện trước kia chỉ là chuẩn bị cho tiến bộ sau này. Nếu có trợ lực mạnh mẽ, Diệp Dương Thành đi trên đường thành thần nhẹ nhàng hơn nhiều, ít ra trước khi hắn chính thức nắm giữ căn cứ hậu cần hoan thiện thì những gì đã có được sẽ là điểm tựa thực lực lớn nhất trong khoảng thời gian ngắn.

Trong đầu Diệp Dương Thành suy nghĩ mấy vấn đề này, hắn càng nghĩ càng cảm thấy suy đoán của hắn là chính xác. Diệp Dương Thành kiềm nén tâm tình kích động, hắn khép Cửu Tiêu thần cách lại cất vào cơ thể, giơ tay phải lên.

Diệp Dương Thành quát khẽ:

- Thần chiến thuật, đốt!

Cửu Tiêu thần cách ở trái tim Diệp Dương Thành phun ra một luồng linh lực bàng bạc từ đỉnh đầu hắn bắn tới trần nhà. Một cột sáng màu bạc từ trần nhà chiếu xuống bao phủ người Diệp Dương Thành.

Tinh thần Diệp Dương Thành mơ hồ, hắn phát hiện mình vào một không gian màu trắng sương mù. Giương mắt nhìn lại, đập vào mắt toàn là khí thể màu trắng như sương khói. Diệp Dương Thành đứng trong khí thể trắng, cảm giác mình như trở về bụng mẹ, cảm giác ấm áp lan tràn toàn thân.

Giống như lần trước, một thanh âm già nau cứng nhắc truyền vào tai Diệp Dương Thành:

- Hoan nghênh đi tới không gian thần chiến thuật thần tộc.

Nhưng lần trước là không gian chiến thuật thần tộc đơn nhất, hiện tại lại biến thành không gian thần chiến thuật thần tộc. Thêm một chữ ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.

Thanh âm già nua nói:

- Tại đây ngươi sẽ học kết tinh tâm huyết của tất cả thành viên thần tộc cống hiến, xin hay lựa chọn thần tộc chiến thuật, thần tộc tu thuật mà ngươi muốn học.

Diệp Dương Thành nhận ra sương mù bỗng có thêm mấy luồng sáng bạc lúc ẩn lúc hiện, rực rỡ như ngôi sao điểm xuyết trời đêm.

Có kinh nghiệm hai lần trước, Diệp Dương Thành không hề vội vã. Diệp Dương Thành ung dung nhấc chân bước ra trước một bước, sương mù bỗng biến mất hết, thay thế là hai hàng chữ to lơ lửng trong không trung. Chữ lấp lánh ánh bạc làm Diệp Dương Thành hoa mắt.

Hai hàng chữ này là thần tộc chiến thuật, thần tộc tu thuật đại biểu hai loại tài nghệ thần tộc hoàn toàn khác nhau.

Diệp Dương Thành không chút do dự chỉ vào thần tộc tu thuật, nói:

- Là nó!

Diệp Dương Thành dứt lời, bốn chữ to thần tộc tu thuật tỏa ánh sáng bạc rực rỡ. Trong khoảnh khắc đó nguyên không gian nhuộm thành màu trắng chói mắt. Bốn chữ to thần tộc chiến thuật bên cạnh thần tộc tu thuật trở nên tối dần rồi biến mất.

Chờ thần tộc chiến thuật hoàn toàn biến mất, bốn chữ to thần tộc tu thuật lắc mạnh, trước mắt Diệp Dương Thành xuất hiện danh xưng phân loại thần tộc tu thuật: Chân hỏa thiên, thanh mộc thiên, nhu thủy thiên, duệ kim thiên, hậu thổ thiên, hắc ám thiên, quang minh thiên, bạo lôi thiên, cực âm thiên, cực dương thiên, hỗn độn thiên, phó tòng thiên, Cửu Tiêu thiên.

Nói thật là Diệp Dương Thành nhìn một chuỗi phân loại hoa cả mắt, hắn lướtqua tất cả phân loại, dừng lại ở hỗn độn thiên, phó tòng thiên, Cửu Tiêu thiên.

Hỗn độn thiên, tên này rất thông thường, hay dính dáng đến cường đại. Nhưng không biết trong không gian thần tộc tu thuật hai chữ hỗn độn có đại biểu cho cường đại?

Phó tòng thiên, hai chữ này không khó hiểu, chắc là thập cẩm cung cấp cho người hầu thần tộc tu luyện. Cái gọi là hai tay khó địch lại bốn đấm. Phó tòng mạnh yếu cũng là tham khảo tổng hợp, đánh giá thực lực một thành viên thần tộc mạnh yếu. Có một đám phó tòng cường đại thì được nhiều ích lợi không cần nói nhiều.

Nhưng trong lòng Diệp Dương Thành nhớ thương thần chiến thuật vì vậy đành gác sang một bên.

Thiên cuối cùng là Cửu Tiêu thiên. Chẳng hiểu sao khi nhìn thấy ba chữ kia làm tim Diệp Dương Thành đập nhanh. Bốn chữ Cửu Tiêu thần cách lặng lẽ ảnh hưởng khiến Diệp Dương Thành có hảo cảm khó dứt bỏ đối với hai chữ Cửu Tiêu. So sánh những thần tu thuật trước đó thì chữ trong Cửu Tiêu thiên rất khó giải thích nó đại biểu cho cái gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.