🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong gian phòng khách sạn.

Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi cười khẩy nói:

- Xì, chúng ta quá đề cao bọn họ.

Nữ nhân khoảng hai mươi tuổi đặt di động xuống, nói với hai nam nhân khác:

- Người phụ trách giám thị đã báo tin về. Ba phút trước có mấy linh thể Ôn Nhạc huyện đột nhiên xuất hiện, điên cuồng tấn công hơn năm trăm dị nhân. Nhưng không đến một phút, mấy linh thể đó tan thành tro bụi trước công kích của hơn năm trăm đồ ngu.

Nghe nữ nhân khoảng hai mươi tuổi nói, hai nam nhân biểu tình từ lo âu biến thành mừng rỡ.

- A?

Nam nhân hơn bốn mươi tuổi mở miệng nói:

- Vậy tính ra đoạn thời gian trước có sáu linh thể bị đánh chết cộng với mấy linh thể ngày hôm nay, e rằng dị nhân Ôn Nhạc huyện kia đã không còn thuộc hạ sử dụng.

- Vậy là chúng ta đã lo lắng quá nhiều.

Nam nhân hơn ba mươi tuổi tiếp lời:

- Bây giờ ta liên lạc với tổng bộ xin giúp đỡ thêm?

Nam nhân hơn bốn mươi tuổi, nữ nhân khoảng hai mươi tuổi liếc nhau, cùng gật đầu.

Hôm sau, sáu giờ tối. Chuyến bay từ Quảng Châu đến Khánh Châu đã đáp xuống sân bay Khánh Châu thị. Có năm chiếc xe bus đậu trước cửa sân bay, hơn hai trăm nam nữ già trẻ ăn mặc khác nhau, màu da khác nhau bước ra sân bay, leo lên xe bus chạy nhanh hướng Ôn Nhạc huyện.

Cùng lúc đó, một cảng nhỏ Đài Châu thị tiếp giáp với Khánh Châu thị, ba chiếc tàu thủy chuyên môn dùng để chở hàng lậu đã cập bến. Hơn một trăm nam nữ già trẻ ăn mặc khác nhau, màu da khác nhau bước xuống, leo lên hai chiếc xe bus đậu ven đường cách bến cảng ba trăm thước, chạy nhanh hướng Ôn Nhạc huyện.

Cửa ra đường cao tốc Dũng Đài khánh đi Diên Đãng Trấn liên tục có xe bus, xe van, xe taxi, xe con chạy đến Diên Đãng Trấn.

Trong một gian phòng họp tại tòa hành chính phân cục công an Ôn Nhạc huyện.

Trong phòng họp, ba mươi mấy nam nhân từ hai mươi lăm, sáu tuổi đến ba mươi mấy tuổi ngồi quanh bàn họp. Nam nhân ngồi ở ghế chính có khuôn mặt chữ điền, khoảng từ ba mươi ba đến ba mươi lăm tuổi, mặc đồng phục quân đội, tay phải kẹp điếu thuốc thơm.

- Mấy trăm dị nhân không rõ thế lực ồ ạt kéo đến.

Nam nhân mặt chữ điền nhíu mày nói:

- Bây giờ bọn họ qua các con đường tiến vào phạm vi Diên Đãng Trấn, e rằng hôm nay là đêm trắng.

Ngồi bên cạnh nam nhân mặt chữ điền là một nam nhân trẻ tuổi mặc áo sơ mi màu trắng.

- Xem hình chụp từ máy trinh sát thì...

Thanh niên tiếp lời:

- Quanh ngọn đồi kia đã là núi thây, tính sơ trong hai mươi mấy ngày qua tổng cộng hơn một ngàn dị nhân chết tại Ôn Nhạc huyện.

Nam nhân mặt chữ điền sắc mặt hơi dịu lại:

- Những Giới4 này chết càng nhiều càng tốt.

Nam nhân mặt chữ điền cười nói:

- Nếu không có gì ngoài ý muốn thì tối nay sẽ lại có trận đại chiến. Gọi các người tới họp là vì muốn báo cho các người biết một tiếng, lập tức đi triệu tập các linh thể khắp Ôn Nhạc huyện, lấy lý do bắt tội phạm truy nã cách ly sơn mạch quanh ngọn đồi kia. Phải ức chế ảnh hưởng chỉ trong vòng ngọn đồi đó, tuyệt đối không được khiến dân chúng khủng hoảng.

Ba mươi mấy nam nhân đưng dậy, hành quân lễ với nam nhân mặt chữ điền, đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Nam nhân mặt chữ điền cầm xấp hồ sơ đặt trước mặt mình lên, giở vài trang xem:

- Bây giờ đặt trước mặt các người là kế hoạch hành động đêm nay.

Nam nhân mặt chữ điền tiếp tục bảo:

- Ý của trung tâm là không đánh, cách ly sơn mạch đám dị nhân đấu tranh đầu rơi máu chảy, chuyện còn lại mặc kệ các dị nhân tự giải quyết. Nhưng nếu phát hiện có dị nhân xâm nhập vào nhà dân bình thường làm bậy thì...

Một nam nhân khuôn mặt tục tằng nhỏ giọng nói:

- Giết tía nó!

Nam nhân mặt chữ điền khen ngợi nhìn nam nhân khuôn mặt tục tằng.

* * *

Ngô Chấn Cương phụ trách giám thị thành viên tổ chức Dị Sát bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Dương Thành.

- Chủ nhân, viện binh của tổ chức Dị Sát đã đến.

Ngô Chấn Cương khom người nói với Diệp Dương Thành:

- Số người khoảng sáu trăm, đẳng cấp thấp nhất là dị nhân A giai.

Hình Tuấn Phi đứng bên cạnh Diệp Dương Thành, nghe Ngô Chấn Cương báo cáo thì cười phá lên:

- Ha ha ha ha ha ha!

Hình Tuấn Phi nói với Diệp Dương Thành:

- Chủ nhân, thành viên chính thức của tổ chức Dị Sát chỉ khoảng một ngàn, tính luôn các sát thủ lúc trước gục trong tay chủ nhân, e rằng lần này tổ chức Dị Sát dốc hết lực lượng ra. Chỉ cần tiêu diệt sáu trăm sát thủ đến từ tổ chức Dị Sát này sẽ là đả kích hủy diệt cho tổ chức Dị Sát.

- Nếu đã gọi là kế hoạch đứt tay tất nhiên phải làm chuyện chặt cụt tay.

Diệp Dương Thành quay đầu, nhếch môi cười tủm tỉm:

- Nhưng qua đêm nay tổ chức Dị Sát sẽ kéo dài hơi tàn, sau này muốn tìm tổ chức Dị Sát tính sổ cũng muôn vàn khó khăn.

- Không cần tìm tổ chức Dị Sát tính sổ.

Hình Tuấn Phi cười nói:

- Chẳng qua là chó nhà sống dở chết dở, chủ nhân nhìn nó còn ngại bẩn mắt.

Diệp Dương Thành cười cười không nói. Đang lúc Diệp Dương Thành chuẩn bị hạ lệnh bắt đầu hành động, Trương Ngọc Thiến phụ trách giám thị đám dị nhân ở quặng mỏ bay tới.

- Chủ nhân, viện binh của đám dị nhân trên núi quặng đã đến, đại khái khoảng bảy trăm người, cộng với dị nhân ban đầu khai thác tại đó, tổng cộng là một ngàn hai trăm người.

Trương Ngọc Thiến báo cáo:

- Nhưng đám dị nhân này phân tán rộng ra, hơi chênh lệch với phạm vi chủ nhân yêu cầu.

Diệp Dương Thành mỉm cười nói:

- Đi thêm vài bước không chết người.

Diệp Dương Thành mở miệng nói:

- Chuẩn bị đi, tiễn mấy dị nhân này đi Tây Thiên gặp Phật tổ.

Hiện tại tâm tình của Diệp Dương Thành cực kỳ tốt, nói đúng hơn là rất sung sướng.

Khi Hình Tuấn Phi nêu ra kế hoạch đứt tay, Diệp Dương Thành cảm thấy hơi khó tin. Muốn dụ thành viên tổ chức Dị Sát đến Ôn Nhạc huyện, tập trung lại chôn sống? Làm được không?

Nhưng khi kế hoạch đứt tay thực hiện, thời gian trôi qua, Diệp Dương Thành không còn thái độ nghi ngờ nữa. Hình Tuấn Phi sắp đặt từng khâu từng khâu, đám dị nhân khiến các nước, các đại thế lực trên thế giới cực kỳ e ngại thế mà như con rối bị Hình Tuấn Phi loay hoay, làm theo sắp đặt của lão đi hướng kế hoạch.

Mãi đến tối hôm nay, số dị nhân bị Diệp Dương Thành tước đoạt xóa sổ hơn một ngàn bốn trăm người, tuy một ngàn bốn trăm dị nhân chỉ cống hiến hơn bảy vạn công đức huyền điểm nhưng bọn họ cung cấp hơn tám mươi vạn điểm linh lực cho Diệp Dương Thành.

Thúc đẩy tổng số linh lực của Diệp Dương Thành đột phá cửa ải lớn một trăm vạn, điều này có ý nghĩa gì?

Nghĩa là nếu Diệp Dương Thành dùng cái giá một trăm điểm linh lực thi triển thần lôi thuật có thể dùng một vạn lần. Nếu Diệp Dương Thành sử dụng hơn một trăm vạn linh lực mở rộng quân đoàn sinh vật cường hóa, hắn có thể trong thời gian ngắn tổng hợp ra quân đoàn sinh vật dị hóa ba đường hàng không, mặt đất, biển. Từ nay Diệp Dương Thành có thể khống chế đủ các mặt trong khu vực mình quản lý.

Mặt khác công đức huyền điểm của Diệp Dương Thành đã đến hơn bốn mươi chín vạn ba ngàn điểm, cách thăng cấp thần cách lục giai còn sáu ngàn điểm. Qua đêm nay Diệp Dương Thành sẽ thuận lợi bước vào lục giai, có khu vực quản lý rộng lớn hơn, được thần quyền mới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.