🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Quá nhiều khó hiểu bao phủ trong lòng Diệp Dương Thành, hắn lái xe đến nghĩa trang công cộng. Diệp Dương Thành bước xuống xe đi vào khu mộ, chạy tới mảnh đất một thước vuông nằm giữa khu vực cao nhất nghĩa địa.

Diệp Dương Thành vội vàng xuyên qua hàng thứ sáu, hắn chợt chú ý thấy bên tay trái mình, có một nam nhân biểu tình chân chất đứng trước một ngôi mộ. Nam nhân cao khoảng một thước tám chín, mặc áo thun ba lỗ màu đen. Nam nhân đứng thẳng tắp, cầm chổi vệ sinh nhưng không có đồ cúng gì, trống rỗng.

Nhìn khuôn mặt chất phác của nam nhân rất giống bốn chữ miêu tả 'đau lòng quá độ'. Trong lòng Diệp Dương Thành bận lo chuyện ngạc nên không suy nghĩ nhiều, hắn quay đầu đi hướng y quan trủng của Lưu Tuyết Oánh.

Giống như trước khi Tiểu Điền Kê bị hại báo cho Diệp Dương Thành biết, y quan trủng của Lưu Tuyết Oánh thật sự bị người đào ra. Nói chính xác hơn là ai đó dùng thủ đoạn gì đó cắt thành mấy khối đập bể.

Quanh mộ bê - Tông và gạch đỏ rải rác nhiều mảnh nhỏ. Y quan trủng vốn đặt hủ tro cốt ý nghĩa tượng trưng nhưng giờ không thấy đâu. Chín mươi chín khối tiền xu đặt trong mộ không mất một xu, chỉ có hủ tro cốt biến mất.

Diệp Dương Thành nhíu chặt mày, nếu hắn không nhớ lầm thì trong hủ tro đó không có gì khác hơn là nội y lúc Lưu Tuyết Oánh mất tích trong trường học.

Là ai cạy mở ngôi mộ?

Diệp Dương Thành đứng trước y quan trủng bị xốc lên, hắn mờ mịt chìm trong suy tư. Diệp Dương Thành thật sự không nghĩ ra là ai chọn đêm hôm khuya khoắt, ở nơi âm u quái quỷ này đào mộ người ta lên, ôm hủ tro cốt đi?

Diệp Dương Thành suy nghĩ nghĩ lại trừ đồ điên hoặc kẻ ngốc ra hắn không nghĩ được khả năng nào khác. Dù là đồ điên thích đồ vật cũng không cách nào biết trong hủ tro cốt chứa nội y của Lưu Tuyết Oánh.

Không có đầu mối, không tìm ra manh mối, không chút chứng cứ, Diệp Dương Thành không suy đoán được điều gì. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Trong khi Diệp Dương Thành nhiu mày suy tư thì đám người Hình Tuấn Phi bị hắn kêu tới đã từ trên trời giáng xuống bên cạnh hắn.

Hình Tuấn Phi quỳ xuống trươc mặt Diệp Dương Thành, cung kính nói:

- Chủ nhân.

Diệp Dương Thành thấy đám người Hình Tuấn Phi xuất hiện, tuy lòng nóng nảy nhưng không tiện lộ ra trươc mặt bọn họ.

Diệp Dương Thành gật đầu, nhỏ giọng nói:

- Mấy người tản ra Bảo Kinh Trấn, chú ý điều tra dị biến giả hoặc biến dị phản thần giả có bộ dạng đáng ngờ. Một khi phát hiện bất cứ dấu vết nào lập tức báo ta biết ngay!

Triệu Dung Dung gật đầu, nói:

- Tuân lệnh chủ nhân!

Hình Tuấn Phi đứng dậy, sắp xếp đám người Đường Thái Nguyên, lại biến thành mấy luồng sáng phóng lên cao tản ra trên mấy đường quốc lộ đi hướng Bảo Kinh Trấn, hình thành xu hướng bao vây, điều tra trung tâm thị trấn.

Hành động biển rộng tìm kim này thật tình là vì Diệp Dương Thành không còn cáchn òa khác. Diệp Dương Thành không ngờ rằng trong khi hắn nhíu mày vắt óc đứng trước y quan trủng thì hai chiếc xe hơi màu đen cắm cờ đỏ quốc gia ngừng lại trong bãi đỗ xe bên dưới nghĩa trang công cộng. Sáu người bước xuống hai chiếc xe cắm cờ đỏ, sáu nam nhân tuổi từ hai mươi bảy, tám đến ba mươi lăm, cao một thước sáu mươi mấy đến chín mươi mấy.

Nam nhân bước xuống từ chiếc xe cắm cờ đỏ thứ nhất cũng là người lớn tuổi và cao nhất. Nam nhân đứng bên chiếc xe, ngước đầu nhìn khu mộ trên núi, biểu tình trầm trọng.

Nam nhân hít sâu, nói:

- Xem tình huống trước mắt nắm được thì ba người bị hại đều tham gia xây dựng y quan trủng, từng là bạn học cấp 3.

Nam nhân quay đầu nói với năm người khác:

- Trong khi không có điểm nào giống nhau nữa, có lẽ y quan trủng trong khu mộ kia là mấu chốt phá án.

Nam nhân nói đến đây tạm dừng giây lát, trầm giọng dặn dò:

- Đây là vụ án đầu tiên trung tâm xử lý sự kiện siêu nhiên chúng ta nhận được, có phá án được không liên quan dến kinh phí cho ngành chúng ta sau này hành động. Hãy nâng cao tinh thần, rèn luyện nhiều năm, lần này là thời gian khảo chứng.

Một thanh niên trẻ khoảng hơn hai mươi tuổi đứng bên tay phải nam nhân nhíu mày nói:

- Cương ca.

Thanh niên hơn hai mươi tuổi do dự:

- Cương ca nói xem chuyện này có khi nào là do mục tiêu khiến chúng ta đến Ôn Nhạc huyện đã làm...

Nam nhân được gọi là Cương ca nheo mắt nói:

- Trước khi vụ án được phá thì mọi chuyện đều không nên kết luận quá sớm.

- Được rồi, đừng nói nhảm nữa, đi lên nhìn xem. Điều tra cẩn thận trước sau, trong ngoài, tuyệt đối không được bỏ qua bất cứ điểm đáng ngờ.

Năm nam nhân kính quân lễ với Cương ca:

- Tuân lệnh!

Cương ca móc kính râm màu cà phê ra đeo trên sống mũi, phẩy tay hướng bậc thang đi lên khu mộ. Sáu nam nhân nhảy vọt lên bậc thang, chạy tới khu mộ nằm ở giữa sườn núi.

Diệp Dương Thành đi vòng quanh y quan trủng của Lưu Tuyết Oánh đã bị phá hỏng hoàn toàn, bàn tay trái nâng khuỷu tay phải, tay phải sờ cằm.

Biểu tình Diệp Dương Thành đầy khó hiểu hỏi:

- Rốt cuộc là chuyện gì?

Nhìn từ mặt nào thì không lần tìm được nguồn gốc, rõ ràng hung thủ giết nhóm Tiểu Điền Kê, Tiểu Bàn Tử chắc chắn cũng là kẻ đã đào y quan trủng, đây là điều khẳng định.

Vấn đề ở chỗ tại sao hung thủ muốn đào y quan trủng của Lưu Tuyết Oánh? Tại sao đang yên lành xuống tay với nhóm Tiểu Bàn Tử, Tiểu Điền Kê? Dùng thủ đoạn hết sức tàn nhẫn.

Diệp Dương Thành không muốn tha cho hung thủ, hắn muốn băm vằm hung thủ ra nhiều mảnh báo thù cho Tiểu Bàn Tử Tiểu Điền Kê.

Nhưng với điều kiện là Diệp Dương Thành phải tìm được hung thủ. Nếu Diệp Dương Thành không biết hung thủ là ai, có suy nghĩ nhiều mấy cũng vô dụng.

Diệp Dương Thành nhức đầu nhưng hắn buộc phải suy nghĩ kỹ. Dù Diệp Dương Thành biết rõ ở lại đây vô ích, hắn bất lực không biết đi đâu điều tra thân phận của hung thủ.

Diệp Dương Thành luôn đăm chiêu suy nghĩ, không chú ý thấy nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen bị hắn bỏ qua đang đứng trước một bia mộ cách hắn mười lăm thước, mắt nhìn hắn đăm đăm.

Nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen lẩm bẩm như tụng kinh:

- Độ nguy hiểm vượt qua phạm vi công kích, cầu viện. Độ nguy hiểm vượt qua phạm vi công kích, cầu viện...

Nếu Diệp Dương Thành nghe thấy nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen lẩm bẩm chắc chắn sẽ đưa mắt sang nhìn Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử đứng cạnh mình. Đừng thấy hai nữ nhân này bình thường hầu hạ Diệp Dương Thành như tỳ nữ, Triệu Dung Dung và Tiểu Thương Ưu Tử là cạn vệ hợp cách.

Thực lực của Triệu Dung Dung, Tiểu Thương Ưu Tử vượt qua dị nhân thượng đoạn S giai không biết bao nhiêu lần, chẳng qua ngày thường hai người không có cơ hội ra tay.

Diệp Dương Thành nhíu mày vắt óc suy tư, không quan sát tình huống xung quanh. Triệu Dung Dung ẩn thân đi bên Diệp Dương Thành thì chú ý thấy nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen kỳ lạ. Triệu Dung Dung nhìn nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen môi mấp máy không biết lẩm bẩm cái gì, biểu tình của nàng dần trầm trọng.

Triệu Dung Dung không có ý nghĩ ra tay khống chế trước. Mặc dù nam nhân mặc áo ba lỗ màu đen đem lại cảm giác nguy hiểm cho Triệu Dung Dung nhưng chắc chắn không vượt khỏi tầm khống chế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.