Biên tập: B3
Khi tôi quay lại thì Tô Lâm Lâm đã ngồi yên vị trong phòng bao, cô ấy đang cùng trò chuyện với Doãn Lệ, nhưng biểu tình của Doãn Lệ rất lạnh nhạt.
Tôi nghênh ngang đi đến bên cạnh Doãn Lệ, chủ động dựa đầu vào vai anh, nghiêng đầu nhìn Tô Lâm Lâm.
Doãn Lệ liền kết thúc cuộc trò chuyện với Tô Lâm Lâm, anh sờ đầu tôi, rồi cúi thấp đầu xuống, tóc quét qua trán tôi. Anh nói nhỏ: “Chờ lát nữa khi tan cuộc, anh sẽ đưa em đến một nơi.”
Tôi đồng ý, nhìn vào đôi mắt tuyệt đẹp của Doãn Lệ, cũng chẳng còn tâm trí đâu mà quan tâm đến vẻ mặt của Tô Lâm Lâm nữa.
Mãi cho đến khi ra khỏi quán lẩu, tôi vẫn còn đắm chìm trong cái cảm giác hạnh phúc lâng lâng.
Doãn Lệ lấy xe, lái xe suốt nửa tiếng trên đường mòn, còn chạy qua cả một đoạn đường núi, rốt cuộc mới ngừng lại.
Không khí trên núi rất trong lành, nhưng ban đêm có hơi lạnh, Doãn Lệ cởi áo khoác ra choàng cho tôi: “Phía trên không có đường, sẽ phải leo núi một đoạn.” Rồi anh nắm tay tôi, lòng bàn tay anh khô ráo ấm áp: “Ở đây có đài thiên văn mới xây, tối nay không có mây, rất thích hợp để ngắm sao trời.”
Tôi cũng biết đài thiên văn này, trên tivi có đưa tin là nó được đầu tư xây dựng trong suốt mấy năm trời, quy mô rất lớn, theo như dự tính thì tháng sau mới bắt đầu mở cửa đón du khách vào tham quan, nhưng không ngờ là Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-canh-cung-kho-thoat/2374542/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.