Mặt trời đã lên cao.
Lúc Đan Ý thức dậy đã khoảng mười giờ sáng, cô mở mắt nhìn căn phòng xa lạ này, nhất thời không biết mình đang ở đâu.
Nhưng cơ thể cô đau nhức đã nhắc cô nhớ lại những gì xảy ra đêm qua.
Đan Ý đột nhiên tỉnh táo lại, một số hình ảnh vụn vỡ vụt qua trong đầu cô.
Cô nhận được điện thoại từ Đường Tinh Chu, Chu Mộ Tề nói anh uống rượu.
Sau đó, bảo cô tới chăm sóc anh, chuẩn bị pha trà giải rượu cho anh uống thì anh bất ngờ hôn cô.
Rồi sau đó....
Là cảnh hai người ở trên giường.
Tất cả ký ức đều được sắp xếp lại.
Đan Ý nhắm mắt lại, hai tay che mặt, ngàn lần hối hận.
U là trời.
Cô đã ngủ với Đường Tinh Chu.
Bảy chữ này như một tảng đá rơi xuống đầu cô.
Hơn nữa cuối cùng vẫn là cô chủ động.
Thời điểm Đan Ý đang tự mình hối lỗi, cửa phòng được mở ra, một bóng người từ bên ngoài bước vào.
Giật mình, cô ngồi bật dậy.
Do ngồi thẳng dậy, tấm chăn màu trắng trượt khỏi ngực cô, Đan Ý nhanh tay lẹ mắt kéo lại để che người.
Dưới tấm chăn, cô không mặc gì cả.
....Sớm biết vậy cô nên đem quần áo mặc vào trước.
Đường Tinh Chu vừa mới tắm xong, mái tóc đen vẫn còn hơi ẩm ướt, anh mặc bộ quần áo ở nhà, dưới chân đi một đôi dép lê của nam.
Anh thấy cô đã tỉnh, chậm rãi đến gần rồi ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-ngot/3202800/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.