"Mày thích Lâm Nhất Trình, đúng không ?"
Vậy ra đây là điều mà Cố Dương muốn hỏi sao.
Bất ngờ thật đấy.
"Làm....làm gì có chuyện đấy, thấy bạn mình bị như vậy ai mà chả sốt vó lên, nếu hôm nay người trong căn nhà kho đó là mày thì tao cũng thế thôi".
Sao đột nhiên Cố Dương lại hỏi như vậy, cậu cũng không biết. Chẳng lẽ do mình đối xử với Nhất Trình lạ lắm sao. Lục Thiên chỉ nói những điều mình nghĩ. Cậu hoàn toàn không đoán được đây là câu Cố Dương sẽ hỏi.
Một trận gió thổi qua, Cố Dương lại nói tiếp.
"Chắc chắn không, có những chuyện người ngoài nhìn vào thì rõ rành rành, còn người trong cuộc lại không mảy may chút gì đấy".
"Hả? Ý mày...."
Đang định nói lại thì Vạn Hải Ninh bước ra, đỡ theo Nhất Trình ra ngoài.
"Trình Trình, cậu ra đây làm gì ?"
"Thì, phải về nhà chứ sao, tớ cũng đâu tới mức nặng lắm đâu".
Lúc này thì đến cả Vạn Hải Ninh cũng bất lực thở dài. Anh không ngờ Nhất Trình lại cứng đầu đến thế.
Cố Dương thì thầm nghĩ chắc chơi chung với Lục thiếu gia nhiều mà bị nhiễm.
"Haha, tôi thấy rõ quá mà"
Cố Dương cười thầm khi nhìn thấy bộ dạng như muốn đem người về nhà giấu đi của Lục Thiên.
Nhưng ai kia cũng đâu dám nhìn thẳng vào Vạn Hải Ninh, nhìn khuôn mặt đó lại nhớ đến chuyện hôm trước, aizzz xấu hổ chết mất.
Cùng lúc đó cậu cũng lo lắng không biết câu vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-ngay-anh-den/923003/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.