Phòng 1326. 
Ngoại trừ việc lộn xộn hơn thì nó không khác căn phòng trong tuyến đường ẩn là bao. Đồ đạc cũ kỹ lớn nhỏ chất đầy, không gian chật hẹp gần như không có chỗ để đặt chân, tuy nhiên mùi bụi bặm nồng nặc trong không khí đã biến mất, thay vào đó là mùi thức ăn đậm đà. 
Ôn Giản Ngôn đỡ bà lão ngồi xuống ghế dựa, ngước mắt nhìn quanh căn phòng. 
Gần lối đi vào nhà bếp đặt một điện thờ giống hệt như phòng 1304, Bồ Tát kỳ lạ ngồi trong điện thờ mở mắt, mỉm cười nhìn về xa xăm. 
Nến điện vẫn sáng, tựa như hai con mắt màu đỏ tươi. 
Mặc dù toàn bộ căn phòng có vẻ lộn xộn chật chội, hiển nhiên không được dọn dẹp trong thời gian dài, nhưng xung quanh điện thờ vẫn sạch sẽ không tì vết, trái cây tươi và cống phẩm được đặt trước điện thờ. 
Bà cụ dùng bàn tay gầy guộc nhăn nheo nắm chặt tay Ôn Giản Ngôn, như thể sợ hắn sẽ biến mất ngay khi mình buông ra. 
Bà mò mẫm vuốt ve cổ tay Ôn Giản Ngôn: 
"Tú Thanh, có phải sau khi thăng chức bận lắm hả con? Nhìn kìa, trông gầy nhiều rồi." 
Bà cầm tay Ôn Giản Ngôn huyên thuyên mãi: "Mẹ đã nói rồi, sau này buổi tối phải về ăn cơm, không nên ăn ở bên ngoài, không có lợi cho sức khỏe. Cũng đừng về nhà quá trễ khiến A Ninh phải lo..." 
Chàng trai ngồi bên cạnh ghế dựa, mặc cho bà cụ cầm tay nói chuyện gia đình. 
Ôn Giản Ngôn cụp mắt xuống, nét mặt bình tĩnh dịu dàng, thỉnh thoảng đáp lại vào câu, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/515617/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.