Giữa trấn nhỏ chìm trong màn mưa, một nhóm người đang di chuyển về trước với tốc độ nhanh nhất.
Chẳng mấy chốc, cách màn mưa mịt mờ, một con đường chết màu xám xuất hiện cách đó không xa.
Đường phố không một bóng người, con đường quanh co kéo dài về phía xa xôi xám xịt, cứ như không có điểm cuối. Nhà cửa hai bên trống không, cửa sổ cửa chính đen kịt mở rộng, không hiểu sao mang cho người ta cảm giác bất an.
Mặc dù tạm thời vẫn chưa tìm thấy nơi gọi là “cửa hàng tranh”, nhưng mọi thứ trước mặt gần như giống hệt bức tranh sơn dầu phòng 329.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại bị nước mưa làm ướt nhẹp trong tay.
Chấm đỏ hơi nhấp nháy đã ở gần trong gang tấc.
Hắn nhìn theo hướng chỉ dẫn.
Đó là một cửa hàng nằm ở rìa phố buôn bán, cửa chính tối om mở toang, bên trong tĩnh lặng, không có một chút hơi thở người sống nào.
Theo định vị của hệ thống, lẽ ra Vân Bích Lam phải ở đây mới phải..
Hiển nhiên những người khác cũng ý thức được điểm này, cẩn trọng giảm tốc.
“Là chỗ này sao?” Tóc Vàng lo lắng hỏi.
“Đúng vậy.”
Ôn Giản Ngôn cất điện thoại về túi rồi trả lời.
Cách đó không xa, cửa hàng mục tiêu đứng lẳng lặng đứng dưới màn mưa.
Màn mưa mịt mù rơi xuống khiến mặt tiền cửa hàng trở nên lu mờ, bên trong không có chút động tĩnh nào, có vẻ quái dị bất thường.
Kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887087/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.