“Chờ chút, đội trưởng, rốt cuộc cậu muốn làm gì?”
Trần Mặc nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu.
“Hửm, mọi người vẫn chưa phát hiện ra à?”
Ôn Giản Ngôn chớp mắt vô tội, cười tủm tỉm thả xuống một quả bom nặng đô: “Vừa rồi lúc ở trong sảnh tôi đã nói dối.”
“?!”
Cả đám sửng sốt, hai mắt bất giác trợn trừng.
Cái gì? Nói dối?
Bọn họ vô thức sàng lọc những quy tắc Ôn Giản Ngôn nói trong đại sảnh một lần, nhưng bất kể làm thế nào cũng không tìm ra lỗ hổng trong lời hắn nói. Chính xác hơn thì, từng câu từng quy tắc hắn nói trước kia hầu như toàn là quy luật bọn họ đúc kết được sau khi tiến vào phó bản, gần như không có giả dối.
“Chà… cũng không hẳn là nói dối.”
Ôn Giản Ngôn bày vẻ suy tư: “Nói đúng hơn thì, tôi chỉ thay đổi khái niệm một chút mà thôi.”
Mọi người: “???”
Bọn họ ngơ ngác.
“Đúng là số lượng khách hàng được kéo vào trong khách sạn sẽ ảnh hưởng đến tỷ lệ sống sót sau này của chúng ta, nhưng… Nó không phải chìa khóa để giành chiến thắng giữa phe đen và đỏ.”
Ôn Giản Ngôn ngước mắt, chăm chú nhìn mấy người trước mặt, dùng đầu ngón tay gõ nhẹ vào cuốn sổ nhỏ còn chưa kịp cất vào túi:
“Đây mới chuẩn.”
Mọi người đổ dồn ánh mắt lên cuốn sổ nhỏ bìa đen, không khỏi giật mình, tựa hồ đồng thời nghĩ tới gì đó.
Như để xác nhận cho những suy đoán mơ hồ của họ, Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887083/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.