“Vậy… Nếu tôi không mời ai thì sao?” Ôn Giản Ngôn trầm ngâm chốc lát, đột nhiên hỏi: “Vậy số 08 sẽ thế nào?”
“Đương nhiên hắn cũng không thể mời ai
Quất Tử Đường đáp.
Dứt lời, cô hơi kinh ngạc nhìn Ôn Giản Ngôn: “Nhưng… cậu đã nghĩ kỹ chưa? Không mời ai? Dù sao đây cũng là viện trợ ngoài, nếu cậu làm vậy cậu sẽ không có lợi thế.”
[Người thách đấu có thể mời bất kỳ ai trong số 10 streamer đứng đầu, ngoại trừ top 3 không ai có thể từ chối], rõ ràng quy tắc này nghiêng về phía người thách đầu.
Điều này không chỉ đơn giản vì người thách đấu sẽ được ưu tiên.
Phải biết rằng, đối kháng vốn không phải là phó bản solo, cho dù không có nguồn viện trợ ngoài thì streamer cũng có thể mang đội ngũ của mình tiến vào phó bản. Mà người nhận lời khiêu chiến, bất kể là về kinh nghiệm, bài tẩy hay nhân mạch đều mạnh hơn nhiều so với người mới.
Điều này có nghĩa…
Ngay cả khi không mời người nào trong top 10 thì nhóm của số 08 chắc chắn sẽ được tạo thành từ nhiều streamer cao cấp, nhưng Ôn Giản Ngôn – với tư cách kẻ khiêu chiến – lại không có khả năng làm được như vậy.
Do đó, “lời mời top 10” thực sự là một phương pháp cân bằng do hệ thống tạo ra hòng giúp kẻ thách đấu không bị thiệt thòi quá nhiều.
“Chà…”
Ôn Giản Ngôn trầm ngâm chốc lát, sau đó nhún vai từ chối cho ý kiến: “Tôi vẫn chưa nghĩ ra.”
Quả thật đối với một streamer vừa vào Ác Mộng không lâu, việc mời một streamer top 10 vào đội quả là đề nghị vô cùng hấp dẫn.
Nhưng đằng sau lợi nhuận hấp dẫn đó là rủi ro cực cao.
Thực tế, Ôn Giản Ngôn đã thầm quan sát trong cuộc họp vừa rồi.
Mặc dù tất cả streamer đều thuộc top 10 và là thành viên của Hội Đồng Bí Mật, nhưng dường như mối quan hệ giữa họ không tốt lắm, trái lại có vẻ có sóng ngầm, nom giống xa cách hơn, mức độ quen biết lẫn nhau cũng khác nhau.
Ôn Giản Ngôn giỏi nhất là liệu cơm gắp mắm.
Cho dù cố ý hay vô tình, ánh mắt, lời nói, cử chỉ hành vi của con người đều đang truyền tải thông điệp ra ngoài. Ngôn ngữ hình thể và phản ứng bản năng sẽ không bao giờ nói dối.
Ôn Giản Ngôn rất giỏi trong việc nắm bắt những chi tiết nhỏ mà không ai có thể nhận ra.
Thợ Hồ cũng biết rõ chuyện “lời mời”, tuy nhiên gã không phản đối khi Quý Ông che đậy thông tin, thay vào đó là hứng thú quan sát, thậm chí đứng ra giảng hòa khi Quất Tử Đường gây sự với Quý Ông.
Rõ ràng tên Thợ Hồ này không phải phe trung lập, thậm chí là nghiêng về phía Quý Ông và Thần Dụ.
Sau khi Hugo xuất hiện, toàn bộ cục diện gần như thay đổi ngay lập tức.
Quý Ông thẳng thắn tiết lộ thông tin ẩn giấu trước mặt mọi người, ngay cả Quất Tử Đường kiêu căng khó dỗ trước giờ cũng nguyện ý kiếm chế bản thân trước mặt đối phương.
Hơn nữa ban đầu cô cũng lựa chọn vẻ ngoài của Hugo tiến vào Hội Đồng Bí Mật, điều này cho thấy quan hệ giữa hai người họ khá tốt.
Là một cường giả khiến người ta e ngại.
Về phần Bạch Tuyết…
Ngay từ đầu cậu đã chẳng nói lời nào, không tiếp xúc với bất cứ ai, và dường như những người khác đã quen với điều này, tựa như một hòn đảo vậy.
Lần này người tham dự chỉ có một nửa mà đã xuất hiện nhiều lập trường phức tạp, trong đó có còn có sóng ngầm cuộn trào, nếu chỉ dựa vào quan sát thì Ôn Giản Ngôn không thể đoán ra.
Còn cả số 08 không được phép tham dự.
Do đó Ôn Giản Ngôn cũng không biết được ngoại hình, sở thích và trận doanh của đối phương, càng không rõ mấy người khác trong top 10 có quan hệ gì với gã, điều này khiến hắn càng cẩn thận hơn.
Dù sao, tuy rằng hắn có thể mời viện trợ ngoài nhưng không thể cam đoan đối phương cũng đồng lòng với mình. Lỡ hắn mời trúng một streamer có tính toán riêng, vậy thì phó bản tiếp theo hắn sẽ rơi vào cảnh một đánh ba.
Quan trọng hơn là…
Chia nửa phần thưởng phó bản hơi nhiều quá, Ôn Giản Ngôn có chút không nỡ.
Mặc dù còn lâu mới đến phó bản tiếp theo, không chừng tương lai còn biến số khác, thế nên Ôn Giản Ngôn đành giấu hết tâm tư trong lòng, không lập tức đưa ra quyết định.
Sau khi trao đổi phương thức liên lạc với Quất Tử Đường, hai người lần lượt rời khỏi Hội Đồng Bí Mật.
Ôn Giản Ngôn bước ra thang máy, đại sảnh nhộn nhịp người qua kẻ lại xuất hiện trước mặt.
Hắn quay đầu nhìn đằng sau.
Thang máy riêng biệt đã mất, như thể ngay từ ban đầu chưa từng xuất hiện.
“…”
Ôn Giản Ngôn thu hồi tầm mắt, lấy điện thoại di động từ trong túi ra.
Đầu tiên hắn mở bảng xếp hạng.
Bảng xếp hạng khá bình thường.
008, biệt danh Pinocchio.
009, biệt danh Anis, cũng chính là số 08 bị Ôn Giản Ngôn đè bẹp, chuẩn bị bước vào phó bản đối kháng với hắn.
010, Bạch Tuyết, 011, Quý Ông…
Thảo nào.
Nếu chỉ nhìn từ bản xếp hạng, căn bản không thể nhìn ra sự tồn tại của Hội Đồng Bí Mật, càng không thể tưởng tượng ra nơi này thế mà lại tồn tại cơ chế thay thế 1v1.
Đối với những người bên ngoài Hội Đồng Bí Mật, bọn họ chỉ nhìn thấy thay đổi thứ hạng bình thường.
Mà sau khi phó bản tiếp theo kết thúc, bọn họ sẽ kinh ngạc phát hiện… hoặc là số 08 như ngôi sao băng vừa quật khởi đã ngã xuống, hoặc là số 09 vừa bị đè đầu bất ngờ chết trong phó bản.
Bất kể là kết quả nào, tổng số thành viên Hội Đồng Bí Mật sẽ quay về “mười”.
Việc người chết trong Ác Mộng quá phổ biến, cho dù người nào ngã xuống cũng chỉ trở thành đề tài tám nhảm trong thời gian ngắn, sau đó nhanh chóng bị lãng quên mà không hoài nghi đến điều khác.
“Ting ting!”
Một lá thư mới xuất hiện trên điện thoại.
Ôn Giản Ngôn mở thư, liếc mắt nhìn nhanh.
Đó là một phần cơ chế của Hội Đồng Bí Mật.
Hiển nhiên với tư cách là thành viên dự bị, Ôn Giản Ngôn không được tiết lộ sự tồn tại của Hội Đồng Bí Mật cho bất luận kẻ nào, nếu không sẽ bị trừng phạt. Hình thức cụ thể không được nêu rõ, nhưng phỏng chừng cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.
Email thông báo cho Ôn Giản Ngôn cách mời viện trợ ngoài và thời gian tiến vào phó bản tiếp theo.
02:23:59:25
Cuối bức thư là đếm ngược màu đỏ máu chậm rãi thay đổi, hệt như đang giễu võ giương oai.
… Ba ngày.
Ba ngày nữa hắn sẽ tiến vào phó bản tiếp theo.
Ôn Giản Ngôn: “.”
Hắn nhịn không được siết chặt điện thoại.
Nếu như không phải phó bản đối kháng sát hạch chết tiệt này, dựa theo tích phân hiện tại của hắn cùng đống thành tựu đạt được Bạch Kim liên tiếp thì theo cơ chế nội bộ Ác Mộng, hắn có ít nhất ba tháng không cần tiến vào bất kỳ phó bản nào, tuỳ ý tiêu xài phung phí trong đại sảnh streamer.
Mà bây giờ, nhờ ơn cơ chế khốn nạn, thời gian nghỉ ngơi của hắn đã bị rút ngắn xuống còn ba nguày.
… Ác Mộng, mày được lắm con.
*
Bởi vì thời gian nghỉ ngơi bị hạn chế nghiêm trọng, Ôn Giản Ngôn quyết định hoãn lại vô số công việc chờ mình xử lý cho đến khi phó bản tiếp theo kết thúc… đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn có thể sống sót trở về.
Tuy nhiên có một điều dường như không cần thiết phải kéo dài.
Buổi chiều hôm đó, hắn hẹn gặp mặt vài người trong Ám Hoả.
Trong phòng họp riêng tư rộng lớn chỉ có Kỳ Tiềm, Trương Vũ đang chờ.
Hiển nhiên sau khi phó bản chấm dứt, đám suy nghĩ vụn vặt trong lòng An Tân đã bị đồng đội nhà mình dập tắt, thậm chí bây giờ không ló mặt tới đây.
“Sau phó bản mọi người thế nào?”
Ôn Giản Ngôn nhấp một ngụm cà phê, mở miệng hỏi.
“Cũng không tệ lắm.” Kỳ Tiềm nheo mắt, ngón tay vuốt ve mép miệng chén, khoé môi nở một nụ cười không rõ tâm tình: “Chẳng qua, với những người khác trong Ám Hoả thì chưa chắc.”
Ngay từ đầu Kỳ Tiềm không chủ động tiếp nhận phó bản đoàn đội, gã bị ép tiến vào trong dưới sự thúc đẩy của các lãnh đạo khác. Đây là kết quả nội đấu và loại trừ của lãnh đạo công hội Ám Hoả.
Có điều, không như tưởng tượng của những người khác, gã không chỉ sống sót từ phó bản Cao ốc Xương Thịnh, thậm chí còn dẫn dắt tiểu đội giành được thành tích Bạch Kim đoàn đội trước nay chưa ai từng đạt.
Điều này không chỉ mang lại lợi ích cực lớn cho Ám Hoả mà còn giúp gã có được uy vọng lớn hơn.
Những lãnh đạo Ám Hỏa từng hy vọng dùng chuyện này tiêu diệt gã bị vả cho một cú một mạnh, còn Kỳ Tiềm nhờ vậy giành được ưu thế trước nay chưa từng có trong cuộc tranh giành quyền lực không khói thuốc súng. Thế lực của gã bắt đầu khuếch trương, mơ hồ có xu thế áp đảo.
“Chúc mừng.”
Ôn Giản Ngôn mỉm cười, chân thành chúc mừng.
Kỳ Tiềm giơ tay chỉ vào chiếc điện thoại úp ngược trên bàn, nói: “Hoa hồng đã được chuyển qua, nhớ kiểm tra.”
Ôn Giản Ngôn nghe được âm thanh thông báo bên tai, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc:
“Đây là…”
Tích phân đối phương đưa hắn gấp đôi so với giao dịch ban đầu.
“Là vì mọi người xứng đáng.” Kỳ Tiềm lắc đầu, ngăn cản Ôn Giản Ngôn định nói tiếp: “Nếu không nhờ cậu, chỉ e toàn bộ chúng tôi khó lòng sống sót rời khỏi phó bản.”
Bây giờ, bọn họ không chỉ đạt được thành tích Bạch Kim trong phó bản đoàn đội cấp khó, thậm chí còn không mất một thành viên nào!
Đó không chỉ là phép lạ.
“Dù thế nào đi chăng nữa, hy vọng sau này chúng ta vẫn có thể duy trì quan hệ hợp tác tốt đẹp.” Kỳ Tiềm đan chéo hai tay, nhìn chăm chú Ôn Giản Ngôn ngồi đối diện, nghiêm túc nói: “Nếu có bất cứ điều gì chúng tôi có thể làm, cậu cứ nói.”
“Đã vậy thì tôi xin phép có chút yêu cầu nhỏ nhỏ.”
Kỳ Tiềm gật đầu: “Mời nói.”
“Chắc mọi người cũng nhìn ra, bởi vì đào trộm tiên tri do Thần Dụ nhìn trúng nên giữa tôi và họ có kết thù. Do đó ở phó bản trước tôi mới sử dụng thay đổi ngoại hình tiến vào phó bản, nhưng không ngờ…”
Ôn Giản Ngôn thở dài: “Không ngờ bọn họ vẫn đuổi theo hòng diệt cỏ tận gốc.”
Ôn Giản Ngôn có nói dối một tí tẹo.
Người chúng đuổi theo là Tô Thành chứ không phải hắn.
Hắn dùng thay đổi ngoại hình là vì dụ dỗ Thần Dụ ra tay chứ không phải vì trốn tránh.
Đương nhiên Kỳ Tiềm không cần biết những thứ này.
“Bây giờ tôi cũng không tính duy trì hòa bình mặt ngoài với họ, vì thế đến lúc đó, tôi cần anh giúp tôi một vài chuyện.”
Ôn Giản Ngôn ám chỉ.
“Ồ?” Kỳ Tiềm vô cùng hứng thú nhướng mày.
Gã vốn là người Ám Hoả, mà Ám Hoả đã dừng chân ở vị trí thứ hai quá lâu. Mặc dù không có xung đột ngoài mặt cùng Thần Dụ, song đã sớm như hổ rình mồi với vị trí số một từ lâu.
Trải qua phó bản, ấn tượng của gã về Thần Dụ thậm chí còn tệ hơn.
Đổi lại là trước, có lẽ Kỳ Tiềm sẽ cười khẩy phát ngôn “không tính duy trì hòa bình mặt ngoài” của Ôn Giản Ngôn, nhưng trải qua phó bản trước, gã đã nhận ra năng lực của streamer trước mặt.
Bây giờ ngồi trước mặt gã không còn là “streamer mới nổi” nữa.
Hắn là hội trưởng của công hội mới nhất, thực lực không thể khinh thường trong Ác Mộng. Hiện tại, lời Ôn Giản Ngôn đã nặng tựa ngàn cân, không kẻ nào dám phớt lờ.
Ôn Giản Ngôn nói: “Yên tâm, tôi sẽ không đẩy các anh lên đầu sóng ngọn gió, chờ tôi chui ra từ phó bản tiếp theo sẽ liên lạc với các anh. Đến lúc đó anh đưa ra quyết định cũng không muộn.”
“Không thành vấn đề.”
Kỳ Tiềm sảng khoái đồng ý.
Gã nhấp một ngụm trà, đột nhiên nghĩ tới gì đó: “Nhưng cậu chuẩn bị tiến vào phó bản tiếp theo à? Bao giờ thế?”
Ôn Giản Ngôn cắn răng nuốt những lời tính nói vào bụng, trên mặt nở một nụ cười kiên cường: “Hết cách rồi, tôi là kiểu người không thể ngồi yên, luôn muốn khiêu chiến cực hạn ấy mà.”
“Ồ ồ!”
Kỳ Tiềm không khỏi nghiêm túc kính trọng, tỏ vẻ vô cùng khâm phục ngưỡng mộ.
Không hổ là cường giả leo vù vù lên vị trí thứ tám!
Đúng là không giống với đám thường nhân bọn họ.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, miệng lưỡi đắng chát.
Mẹ kiếp.
Tôi muốn nghỉ ngơi.
Cuộc gặp mặt kết thúc trong vui vẻ.
“Tôi rất tò mò, lúc trước khi ở Cao ốc Xương Thịnh, làm sao cậu biết hệ thống sẽ ngắt kết nối?”
Trước khi đi, Trương Vũ dường như nghĩ tới gì đó, vô cùng tò mò hỏi.
Bước chân của Ôn Giản Ngôn khựng lại, quay đầu nhìn qua, cười tủm tỉm đáp:
“Dựa theo kinh nghiệm mà thôi.”
Dưới tình huống bị giám thị, hắn sẽ không nói với bất kỳ ai chuyện muốn tiêu diệt Ác Mộng, tuy nhiên tiết lộ một chút hướng đi cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Một kẻ khôn ngoan sẽ hiểu những gì hắn muốn ám chỉ.
Trương Vũ đăm chiêu gật đầu: “… Cảm ơn.”
*
Kế tiếp, Ôn Giản Ngôn trở lại công hội của mình, yêu cầu Trần Mặc tiếp tục trì hoãn xử lý thông báo. Sau khi sắp xếp một vài việc cần thiết, cả ngày cứ vậy trôi qua.
Hắn trở về phòng mình.
Vừa bật đèn lên đã nghe thấy âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống:
“Xin chào streamer Ôn Giản Ngôn thân yêu.”
Ôn Giản Ngôn khựng lại.
Hắn đứng yên trước lối vào, nhìn vào khoảng không.
“Nhờ sự trợ giúp của bạn trong phó bản trước, chúng tôi đã thành công loại trừ Bug. Tuy rằng chủ thể của Bug biến mất nhưng tàn dư của nó chưa biến mất hoàn toàn. Trải qua sự kiểm tra của hệ thống, xác nhận vẫn còn sự tồn tại của một bộ phận Bug, hy vọng phó bản tiếp theo bạn sẽ tiếp tục trợ giúp chúng tôi loại trừ hiểm họa Bug trùng lặp. Sau khi thành công, chúng tôi sẽ gửi tặng bạn những phần thưởng hậu hĩnh.”
Ôn Giản Ngôn không đáp, thay vào đó dò hỏi:
“Vậy đề nghị trước đó của tao thì sao? Mày đã xem xét xong chưa?”
“Việc xem xét vẫn đang tiếp tục.”
Âm thanh máy móc của hệ thống vẫn đều đều: “Nhưng chúng tôi có thể cam đoan sẽ đưa ra câu trả lời sau phó bản tiếp theo. Kết quả loại trừ Bug của bạn có thể ảnh hưởng lớn kết quả xét duyệt của chúng tôi.”
Ôn Giản Ngôn âm thầm cười nhạo.
“Được, tao đã hiểu rồi.”
“Cảm ơn sự hợp tác của bạn, tạm biệt.”
Âm thanh hệ thống biến mất, căn phòng lại chìm vào khoảng lặng.
Như thể chưa từng xảy ra chuyện gì. Ôn Giản Ngôn rửa mặt thay quần áo, sau đó xỏ dép thong thả ngồi xuống giường.
Những giọt nước từ mái tóc ướt sũng nhỏ xuống, để lại vệt nước nhỏ tròn sẫm màu trên ga giường.
Ánh sáng đèn mờ dần, chuyển thành màu cam ấm áp phù hợp giấc ngủ.
Yên tĩnh, ấm áp và dễ chịu.
Ôn Giản Ngôn mặc nửa thân trên chìm trong gối dựa mềm mại, cụp mắt trầm tư, chiếc bóng nửa cong rơi xuống gò má, chặn lại toàn bộ cảm xúc trong mắt.
Hắn chẳng nói chẳng rằng nghịch chiếc nhẫn trên ngón giữa.
Kim loại đen xì, nặng nề, lạnh lẽo bám chặt gốc ngón tay, tạo thành sự tương phản rõ ràng với làn da trắng nõn. Viền nhẫn in hằn vết đỏ, con ngươi Rắn ngậm đuôi sống động như thật, hệt như sinh vật sống âm lãnh quái dị nào đó.
Có lẽ…
Đã đến lúc gặp lại ai kia.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài sẽ không có lợi cho kế hoạch tiếp theo của hắn.
Ôn Giản Ngôn hít sâu một hơi, cắn một nhát lên đầu ngón tay mình. Máu tươi ấm áp đỏ thẫm chảy ra, tụ lại thành giọt máu hơi rung động.
Hắn cúi đầu, ấn vết thương lên mắt rắn của chiếc nhẫn.
Giọt máu chảy vào.
Giống như bị liếm láp và nuốt chửng, nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]