Từng bàn tay người giấy trắng bệch từ bốn phương tám hướng vươn ra tóm lấy cánh tay và bả vai Ôn Giản Ngôn… Ngón tay lạnh lẽo cứng đờ bấu chặt vào trong da thịt mang đến cảm giác đau đớn mãnh liệt, căn bản không có khả năng để hắn giãy thoát.
Hắn bị đẩy về phía trước từ đằng sau, loạng choạng lao về phía trước.
Dưới ánh nến đỏ tù mù, quan tài mở nắp ngày càng gần hơn.
Cách đó không xa, miệng nắp quan tài đen kịt mở rộng, hệt như cái miệng đang há chờ đón sự xuất hiện của tế phẩm.
“!!!”
Đồng tử của Ôn Giản Ngôn co rụt.
Đúng lúc này, cách đó không xa bỗng có tiếng quát vọng tới: “Cúi đầu!”
Gần như chẳng kịp suy nghĩ nhiều, phản ứng cơ thể nhanh hơn mọi thứ.
Ôn Giản Ngôn cúi phắt đầu, tiếng gió rít xẹt qua tai. Chỉ nghe thấy “xoẹt” một tiếng, đầu hai người giấy cách hắn gần nhất lăn xuống dưới đất.
Bàn tay lạnh lẽo ghì chặt hắn buông lỏng.
Dưới ánh nến màu máu, ánh mắt Quất Tử Đường bén nhọn:
“Theo tôi!”
Trên tay cô cầm một con dao rựa không hợp với dáng người. Con dao rất cũ, lưỡi dao uốn vào dính đầy máu tươi khô cạn, trông có vẻ cực kỳ đáng sợ.
Chỉ liếc mắt một cái Ôn Giản Ngôn đã biết đây không phải thiên phú của cô mà là một đạo cụ cấp truyền thuyết cực kỳ hiếm có nào đò, hơn nữa cấp bậc rất cao, có thể sử dụng nhiều lần.
“Nhanh lên!”
Dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887031/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.