Dưới ánh mắt tràn đầy tính ám chỉ, Ôn Giản Ngôn rùng mình một cái, mau chóng trả lời mà không chút đắn đo: “Tất nhiên là không sao hết.”
“Thế à.”
Vu Chúc ghé sát lại gần, cánh tay thon dài rắn chắc thoáng siết chặt: “Vậy thì chi bằng…”
Y còn chưa kịp dứt lời, Ôn Giản Ngôn đã vội vàng cắt ngang: “Dừng lại!”
Vu Chúc: “?”
Y nghiêng đầu, ánh mắt vẫn dán chặt vào con người trước mặt.
“Chí ít anh cũng phải biết phân tích tình hình chứ hả!” Ôn Giản Ngôn cảm giác thái dương giật giật: “Không phải anh muốn vào tầng năm sao? Tầng năm ở ngay phía trước. Bây giờ anh, anh…”
“Vậy thì thế nào?”
Không ngờ đối phương lạnh nhạt đáp trả, cứ như chẳng thèm để bụng chuyện này chút nào.
Vu Chúc vươn tay, dùng đầu ngón tay lạnh lẽo ấn vào vành tai chàng trai, xoa xoa dọc theo xương tai, cuối cùng nắm lấy đôi tai mềm mại.
“Cơ thể cậu, linh hồn cậu, tất cả đều thuộc về ta.”
Như thể vô cùng hiếm lạ, y vuốt ve vành tai Ôn Giản Ngôn, mãi cho đến khi khối thịt trắng nõn mềm mại bị nhuộm đỏ bừng, trở nên tính tế nóng bỏng.
Vu Chúc cúi xuống cắn lên miếng thịt mềm mại, dùng hàm răng sắc nhọn nhay nghiến chốc lát, đã vậy còn chưa thỏa mãn liếm liếm, cuối cùng mới chịu buông ra.
Y dùng cặp mắt màu vàng tràn ngập dục niệm xâm chiếm nhìn chăm chú chàng trai đối diện:
“Lúc nào, dịp gì, ai thấy thì có liên quan gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887029/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.