Trong linh đường tối đen.
Quan tài đỏ tươi đóng chặt được đặt lẻ loi giữa sảnh, thi thể tân nương vốn đứng thẳng tắp bên cạnh quan tài đã sớm biến mất.
Linh đường rộng lớn trống trải, hỉ sự đỏ tươi và tang sự thảm đạm tạo thành không gian cực kỳ quái dị.
Không khí tĩnh mịch tựa như nấm mồ không có sự sống.
Đột nhiên…
“Két…”
Tiếng ván gỗ ma sát chói tai vang giữa linh đường phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
Trong bóng tối, nắp quan tài đỏ tươi lạnh lẽo chậm rãi di chuyển, từ từ bị người đẩy ra từ trong.
Cuối cùng, tấm ván nặng nề rơi “phịch” xuống đất làm đám bụi bay mịt mù.
Ôn Giản Ngôn tái mặt lảo đảo bò ra từ trong quan tài, hai chân mềm nhũn phải dựa vào lực cánh tay chống đỡ mới không ngã nhào xuống đất.
“Oẹ…”
Hắn dùng bàn tay run rẩy đỡ mép quan tài, đoạn khom lưng nôn thốc nôn tháo.
Trong lòng bàn tay đặt ở rìa mép quan tài nắm chặt một chiếc khăn voan màu đỏ.
Ngón tay co rút trắng bệch bởi vì dùng sức quá độ, máu tươi chảy xuống dọc theo những góc nhăn nheo của khăn trùm đầu tụ thành một vũng máu nhỏ dưới đất.
Ngàn cân treo sợi tóc.
Đây là câu duy nhất Ôn Giản Ngôn có thể hình dung.
Nếu không phải vào giây cuối cùng hắn dùng cán gậy trong tay nhấc phắt chiếc khăn trùm đầu nữ thi lên, Ôn Giản Ngôn dám cá chắc rằng mình nhất định sẽ bỏ mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1887004/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.