Đồng Dao nhắm mắt, mò mẫm trong tối tiến về phía trước.
Việc đi lại trở nên vô cùng khó khăn khi không thể nhìn thấy gì, đặc biệt là khi cô biết mình đang ở đâu. Hơi thở trở nên đục ngầu và gấp rút, từng bước nện xuống đều là run sợ, trí tưởng tượng của con người được khuếch đại đến mức tối đa, cho dù hai mắt có bị che kín thì trong đầu cô vẫn có thể phác họa rõ ràng vị trí hiện tại của mình.
Bên trong cửa hàng tối tăm chỉ còn một ngọn đèn dầu cũ kỹ thắp sáng, cửa quán được thay thế bằng bức tường kiên cố, trên những kệ hàng lạnh lẽo là vô số đầu người chết trắng xanh.
Theo tiến độ di chuyển của Đồng Dao, mí mắt người chết chuyển động. Chúng nó từ từ mở mắt, nhìn bằng đôi mắt xám xịt vô hồn.
“…”
Chỉ mới đi được vài bước ngắn ngủi, sau lưng Đồng Dao đã túa mồ hôi lạnh.
Hành động kiểu này mang đến áp lực quá lớn.
Ngay cả với streamer kỳ cựu, rất khó để nói rằng họ sẽ không bị ảnh hưởng gì cả.
Tuy nhiên tất cả những gì cô có thể làm là cắn răng chịu đựng, máy móc bước từng bước một tiến về phía trước.
Một bước, hai bước, ba bước …
Tấm vải đen che trước mắt cọ xát vào da, mang tới cảm giác hơi châm chích, ánh đèn mờ nhạt xuyên qua lớp vải giúp cô mơ hồ biết được mình đang đi theo hướng nào.
Quẩn quanh chóp mũi là mùi thối rữa ngày càng nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886985/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.