“…Rè rè…”
Màn hình tivi đầy những bông tuyết nhiễu sóng. Như thể tín hiệu bị ảnh hưởng, những dải đen trắng lên xuống không thẳng hàng, thỉnh thoảng hình ảnh lại trượt khỏi khung.
Thế nhưng hành động của nữ thi kia không bị ảnh hưởng chút nào.
Nó đứng dậy khỏi bàn trang điểm, quay lưng lại với màn hình, bước đi cứng nhắc lùi dần về sau tiếp cận màn hình.
Nhìn nó giống như hình ảnh xuất hiện trong một vài phim kinh dị kiểu cũ.
“Nếu nó muốn ra thì cứ để nó ra đi.”
An Tân nhìn chằm chằm một cái tivi cách mình gần nhất, nói nhỏ: “Nó cùng một dạng với thứ đồ chơi trong nhà kho tầng dưới, đâu phải chúng ta chưa từng đối phó qua!”
Mặc dù hình ảnh trông rất đáng sợ, nhưng theo kinh nghiệm ở tầng một, nếu những xác chết này muốn tấn công con người thì chúng phải cách họ một khoảng gần hơn, cũng tức là đôi bên phải xảy ra va chạm cơ thể.
So với đám radio vừa nghe thấy tiếng đã bị nguyền rủa, loại xác chết này thực sự dễ dàng đối phó hơn nhiều.
Kỳ Tiềm không đáp, ánh mắt khẽ lóe lên.
Theo khía cạnh nào đó, những gì An Tân vừa nói hoàn toàn chính xác.
Mặc dù nữ thi xuất hiện trong tivi nhưng tạm thời không tạo thành thương tổn gì cho họ. Hay nói cách khác, chỉ sau khi bước vào thế giới thực nó mới có được khả năng thương tổn con người.
Và điều ngược lại của đạo lý này cũng được thành lập.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886982/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.