Bên ngoài cửa kính đóng chặt là bóng tối sâu không đáy, lạnh lẽo và tĩnh mịch.
“Cộp cộp, cộp cộp, cộp cộp…”
Tiếng bước chân nặng nề truyền đến từ bốn phương tám hướng. Một, hai, ba… chẳng biết có bao nhiêu tiếng bước chân chồng chéo lên nhau, vang vọng bên ngoài cửa hàng vắng vẻ, từng âm thanh như giẫm đạp lên lòng người. Kèm theo tiếng bước chân nặng nề là sự hoảng loạn mà nó mang lại đang dần tăng cường.
“…”
Sắc mặt Kỳ Tiềm trở nên cực kỳ khó coi.
Bình thường với tư cách là đội trưởng, bất kể tình huống nguy hiểm cỡ nào thì gã sẽ cố gắng tránh bộc lộ cảm xúc dao động quá nhiều để không ảnh hướng đến đồng đội. Nhưng…
Tình huống bây giờ đã xấu đến độ khó mà hình dung.
Một “khách hàng” lấy hàng hóa, sau đó tác động tiêu cực xuất hiện và muốn giết họ. Bây giờ vô số “khách hàng” đến cùng một lúc, một khi tất cả bọn họ đều mua đồ xong thì thứ chờ đợi cả nhóm chính là bị tiêu diệt sạch.
Kinh nghiệm tầng trước đã cho họ biết, cái giá để ngăn chặn “khách” vào cửa cực kỳ nặng nề.
Nếu bọn họ không muốn khách hàng vào cửa hàng, cách duy nhất là ngăn chặn sự rò rỉ của ánh sáng.
Suy cho cùng, thắp sáng đèn dầu tức là cửa hàng mở cửa và thu hút “khách”. Nếu như sau đó ánh sáng bị chặn, cửa hàng sẽ tự động bị đánh giá là “tạm ngừng kinh doanh”, khách hàng cũng theo đó mà tản hết.
Nhưng…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886979/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.