Có lẽ là vì hơi men nên chàng trai trước mặt phản ứng chậm hơn bình thường.
Hắn ngẩn người, mờ mịt chớp mắt, sau đó ánh mắt dừng lại trên người đàn ông vừa lên tiếng, tựa hồ không chắc chắn lắm, âm cuối hơi cao, mang theo một chút mơ hồ hỗn độn trôi dạt vào bóng tối.
“Vui?”
Đối phương không đáp.
Chỉ trong chốc lát, bóng tối thình lình lan rộng lấp kín căn phòng.
Bầu không khí lắng đọng, giống như một sợi dây mỏng sắp đứt.
Vu Chúc đứng trong bóng tối sâu thẳm, thân hình gần như ẩn hẳn trong tối, làn da lạnh lẽo nhợt nhạt như bức tượng đá, mống mắt mang theo kết cấu kim loại vô cảm, khiến cho người ta cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Mặc dù y có ngoại hình giống hệt con người, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra y là một dạng tồn tại nguyên thuỷ, hoàn toàn khác hẳn con người.
Đối lập hoàn toàn với y là Ôn Giản Ngôn đang đứng cách đó không xa dưới ánh sáng và bóng tối.
Quần áo hắn xộc xệch, gò má và cổ áo đều ướt sũng, hai má ửng hồng vì cồn thiêu đốt, tư thái thả lỏng, mùi rượu còn sót lại bị nhiệt độ cơ thể và những giọt nước ấm nóng trên người làm bốc lên thành hơi nước, từng chút từng chút ôm trọn hắn.
“…”
Ánh mắt trong bóng tối nhìn hắn ta, mang loại hương vị tàn nhẫn nào đó.
Ôn Giản Ngôn tự biết bản thân đuối lý.
Dù sao lúc phó bản Viện điều dưỡng Bình An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886963/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.