Sau khi nghe Ôn Giản Ngôn nói hết, cả hầm mộ lặng bặt như tờ.
“Chờ… Chờ đã…?”
Vẻ mặt đám người Tóc Vàng nghệt ra cứng họng, bị lượng tin tức trong lời đối phương đập cho choáng váng. Đầu óc của họ rối bời, gần như mất sạch khả năng tư duy ngôn ngữ.
“Cho nên, ý của cậu là …”
Tô Thành ấn huyệt thái dương, sắp xếp lời nói, cố gắng theo kịp mạch tư duy của đối phương: “Bảy bệnh nhân nguy hiểm cao đều là sản phẩm nhân tạo? Mục đích của kế hoạch ‘Rắn ngậm đuôi’ là tạo ra thế giới hoặc tạo Thần…?”
“Đúng vậy.”
Ôn Giản Ngôn gật đầu.
“Nhưng tạo ra thế nào?” Thược Dược nhíu mày: “Dưỡng cổ kiểu vậy rồi để bọn chúng tự tàn sát sao?”
“Tiếc là khả năng này không cao.”
Ôn Giản Ngôn thở dài.
Dựa theo kinh nghiệm đối phó với bảy bệnh nhân trước đây, mặc dù quan hệ giữa họ không tính là hài hòa thân thiện, nhưng bọn họ cũng không có xu hướng chiến đấu kiểu mày sống tao chết. Thậm chí bởi vì thiết lập thế giới tinh thần trong phó bản này, ở một mức độ nào đó, thật ra cũng giúp tránh được các trận xung đột giữa nhóm bệnh nhân nguy hiểm cao.
“Vậy đã xảy ra chuyện gì?” Thược Dược hoang mang truy hỏi.
“Bây giờ có quá ít bằng chứng, thế nên việc suy đoán là vô dụng.”
Ôn Giản Ngôn nhún vai nhìn sang chỗ khác.
Là đồng đội từng trải qua nhiều phó bản nhất với Ôn Giản Ngôn, Tô Thành biết điều này chứng tỏ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886948/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.