“!!!”
Hai mắt Luce trợn tròn.
Hắn ta không hiểu vì sao Ôn Giản Ngôn lại làm vậy. Hành động của hắn không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, song lại quyết đoán chính xác đến khó tin.
Viên đạn găm vào lồng ngực cường tráng của người đàn ông.
Số 02 kinh ngạc chớp mắt như thể chưa kịp phản ứng. Anh ta chậm rãi cụp mi nhìn lồng ngực mình.
Không có máu chảy.
Giống như xuyên qua ảo ảnh, đường đạn chỉ để lại một vòng xoáy giống như hình giọt nước.
Chờ đã, vậy nên đó là…!
Cảm giác nghẹt thở như siết chặt cổ họng Luce.
Một cảm giác lạnh lẽo gần như không thể chống trả, giống như dây leo nhanh chóng xuyên qua lớp đất, đâm chồi nảy lộc trong tim.
Đầu óc Luce trống rỗng.
“Xoẹt xoẹt.”
“Xoẹt xoẹt.”
Dường như bên tai có một thanh nào đó, ánh đèn trên đầu lập loè và hơi chói mắt.
“Sao lại…”
Mấy chữ vừa mới thốt ra, Luce bỗng cảm thấy một cơn đau nhức kịch liệt như bị sỏi đá cứa qua. Hắn ta nhíu mày, đột nhiên nhận ra giọng mình rất khàn, cứ như là bị giấy nhám đánh bóng.
Toàn thân hắn chìm trong cảm giác vô lực.
Cơ thể hắn ta mềm oặt, không có sức lực để nâng người lên.
“…”
Luce chầm chậm nháy mắt.
Xuất hiện trước mắt hắn ta là một khung cảnh quen thuộc.
Không gian bán hở chật hẹp, vách tường kim loại màu đồng thau, đèn khẩn cấp trên đầu nhấp nháy cùng với hai cái đầu người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886934/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.