Có vẻ phó bản lần này là một bệnh viện tâm thần.
Quần áo bó tay khiến hắn hoàn toàn không thể giãy thoát, Ôn Giản Ngôn nhanh chóng từ bỏ giãy giụa.
Hắn quay đầu nhìn ra bên ngoài song sắt.
Tầm nhìn tối đen, xe cộ nồng nặc mùi hôi thối và tiếng ồn vô nghĩa. Chiếc xe lắc lư trong đêm, hoàn toàn không thể nhìn thấy con đường phía trước.
Ôn Giản Ngôn rời mắt, nhìn khắp xung quanh thùng xe.
Bởi vì cơ thể và cổ đều bị cố định chắc chắn nên tầm nhìn của hắn rất hẹp, không thể nhìn rõ toàn cảnh thùng xe, cũng không thể phân biệt được ai là đồng đội của mình.
Hắn tưởng Tóc Vàng sẽ là người dễ được phân biệt nhất, nhưng…
Ôn Giản Ngôn liếc mắt nhìn những đỉnh đầu ở phía xa xa, nhịn không được buông tiếng thở dài.
Hắn không ngờ số lượng tóc đen trên xe lại là ít nhất.
Theo thời gian trôi qua, sau khi động cơ tắt dần, xe buýt từ từ dừng lại và mở cửa.
Tiếng cười đùa, chửi rủa, âm thanh ồn ào huyên náo, bệnh nhân tâm thần mặc bộ quần áo gò bó bị kéo ra khỏi chỗ ngồi, như thể là lũ súc vật bị lùa xuống xe.
Ôn Giản Ngôn theo dòng người xuống xe buýt.
Trong màn đêm dày đặc như mực, một tòa nhà cũ màu xám trắng xuất hiện trước mặt bọn họ. Đó là một tòa nhà Gothic mái nhọn, trên đỉnh là một cây thánh giá khổng lồ. Toà nhà thoạt nhìn có niên đại lâu năm, diện tích rất rộng, trên các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886900/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.