Cơ thể của Ôn Giản Ngôn cứng đờ.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]: Cuối cùng mấy bình luận spam liên tục như “Streamer trâu bò” và “Chó lừa đảo trâu bò” cũng dừng lại, thay thế vào đó là một đống dấu chấm hỏi lít nha lít nhít:
“?”
“??”
“???”
“Tình, tình huống gì vậy? Tôi có chút theo không kịp…”
“Đệt!! Vì sao tôi lại cảm thấy hơi kích thích!!”
“Đây là cái gì, là hiện trường nhân viên đi ăn máng khác bị bắt tại trận sao? Ha ha ha ha ha!”
“Ha ha ha ha ha ha tôi chết cười mất. Chó lừa đảo không sửa được tính ba hoa chích chòe của mình hả? Sao không tự hiểu nguyên cớ do đâu mà suốt ngày mình bị lật xe thế!!’
Âm thanh đếm ngược của hệ thống vẫn tiếp tục vang bên tai.
[15, 14, 13…]
Giữa bầu trời đỏ rực như máu trên đỉnh đầu, khe hở đen kịt vẫn đang khuếch tán, những đường vân rạn nứt đã phủ rợp trời trong nháy mắt, dường như bên tai có thể nghe thấy tiếng răng rắc vỡ vụn.
Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, dòng máu đỏ tươi liên tục rút lui, bóng tối trào ra từ các vết nứt càng ngày càng nhiều, như là tham lam nuốt chửng cả thế giới.
Ôn Giản Ngôn đứng tại chỗ, đại não nhanh chóng chuyển động.
Đờ mờ
Không phải đấy chứ?
Lời ấy có nghĩa là gì, chẳng lẽ…
Bóng tối lạnh lẽo ngưng thành thực thể giống một con rắn bơi lội, quấn đầy lên cơ thể cao gầy của thanh niên.
Quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886894/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.