Hiển nhiên [Thiên đường dành cho cha mẹ và con cái] là hạng mục nổi bật nhất trong toàn Công viên Thiếu nhi.
Bảng hiệu nụ cười khổng lồ treo lơ lửng trên không trung, một vòng tròn đèn nhấp nháy theo điệu nhạc vui vẻ mang cho người ta cảm giác yên bình quỷ dị.
Nhân viên bán vé cho hạng mục này là một con gấu nâu.
Nó ngẩng đầu lên nhìn khách du lịch đang tiến về phía này.
Hai lớn một nhỏ, tổng cộng ba người.
“Xin chào, xin hỏi bạn có muốn vào Thiên đường dành cho cha mẹ và con cái không?” Gấu nâu đứng dậy rồi nhìn cậu bé đứng giữa hai người, dò hỏi.
Cậu bé gật đầu, đôi mắt to tròn màu hổ phách cười híp lại, đáp bằng chất giọng trẻ con ngây thơ non nớt:
“Muốn ạ.”
“Được rồi.”
Gấu nâu nghiêng người sang bên, để lộ tấm biển đo chiều cao cạnh cửa ra vào: “Nếu vậy xin vui lòng đến đây đo chiều cao.”
Tấm biển được trang trí bằng nhiều màu, bên cạnh dán thêm một ít hình dán trẻ con nho nhỏ, thế nhưng điều ấy cũng chẳng che được vệt kẻ màu đỏ cực kỳ chướng mắt phía trên.
1m5.
“Không thể vượt quá 1m5?” Elise nhíu mày: “Bây giờ trẻ con lớn nhanh vù vù, có thằng nhóc nào mười hai tuổi lùn như vậy sao?”
Vân Bích Lam: “Không có việc gì, hàng của chúng ta chắc chắn cao dưới mét 5.”
“Cũng đúng, về phương diện này chúng ta không cần lo lắng.” Elise mỉm cười há há.
Ôn Giản Ngôn: “…”
Lông mày của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-phong-livestream-ac-mong/1886885/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.